Từ xa Khấu Hưởng đã nhìn thấy trên hành lang tầng năm có rất nhiều người đang tụ tập, anh đi vào đám đông, chợt thấy một cô gái nhỏ đang dựa lưng vào tường, bàn tay run run cầm bản cam kết bị siết đến nhăn nhúm.
Tim Khấu Hưởng bỗng nhiên như bị dao đâm vào.
Các bạn học thấy Khấu Hưởng đến đây, sôi nổi lùi ra phía sau, đồng thời càng thêm hưng phấn.
“Tới rồi tới rồi.”
“Wow, gây ra chuyện này, còn dính đến cả Caesar, cô ấy chết chắc rồi.”
“Trộm cái gì không trộm, lại trộm bài thi của Khấu Hưởng.”
“Cậu nhìn sắc mặt của cậu ấy xem, trông như sắp ăn thịt người ta đến nơi.”
“Mẹ nó, Khấu Hưởng sẽ không đánh con gái chứ.”
“Chắc là… Sẽ không thiếu phong độ như vậy đi.”
“Chuyện từ trên trời rơi xuống, nếu đổi lại là cậu, cậu có tức giận không?”
Tô Bắc Bắc và Lâm Lộ Bạch ló đầu ra ngoài cửa sổ, thấy tình hình có vẻ không ổn, vội vàng lao ra khỏi phòng học, chạy đến trước mặt Dương Chi bảo vệ cô.
“Chuyện này nhất định có hiểu lầm.”
“Đúng đúng, cậu… Cậu đừng tức giận, có chuyện gì từ từ nói.”
Lúc này Dương Chi mới ngẩng đầu lên, trông thấy Khấu Hưởng ở phía xa.
Đường nét trên mặt anh sắc bén như lưỡi dao, sắc mặt lạnh lẽo âm u.
Mọi người xung quanh xì xào bàn tán làm anh tâm phiền ý loạn, anh giương cằm lên, gằn giọng nói với mọi người: “Tránh ra.”
Các bạn học hai mặt nhìn nhau, vội vàng dịch sang bên cạnh, Thẩm Tinh Vĩ ồn ào: “Giải tán đi, không có gì hay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-co-nhieu-chieu-do-anh/1742358/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.