Thời Nhan phớt lờ điều anh vừa nói, chỉ cười toe toét, cô liếc nhìn người trên màn hình sau đó đặt điện thoại xuống. Cô nhảy xuống giường, chạy chân trần tới cái bàn cách đó không xa cầm lấy giá đỡ điện thoại rồi chạy về đặt cái giá cố định ở trên đầu giường, đặt điện thoại vào đó rồi chỉnh sửa một chút, sau đó ngồi trước điện thoại, màn hình nhỏ ở góc bên phải phía trên hiện ra cả người cô.
Chờ một hồi mới lại nhìn thấy cô xuất hiện trên màn hình, Chu Mục nheo mắt, không hiểu chuyện gì đang xảy ra mà nhìn cô, nghi hoặc hỏi: “Em sao vậy?”
Thời Nhan nhún vai: “Không sao ạ! Cầm điện thoại có hơi mệt nên lấy giá cố định vào ạ.”
Chu Mục khẽ cười: “Đồ lười biếng”
Thời Nhan bĩu môi: “Em thích, anh quản được sao?”
Chu Mục chỉ cười không nói gì.
“Đúng rồi.” Anh hình như vừa nghĩ ra điều gì đó, đôi mắt đột nhiên nhuốm màu dịu dàng, nhẹ giọng hỏi: “Thật sự không muốn tổ chức đám cưới phải như thế nào sao?”
Anh biết mọi cô gái đều sẽ có một giấc mơ, một giấc mơ về một đám cưới. Anh không thể nhìn ra suy nghĩ của cô, anh chỉ biết rằng chỉ cần cô thích, anh sẽ cố gắng đáp ứng điều đó.
Thời Nhan không trả lời ngay lập tức, cô co chân, cằm đặt ở trên đầu gối, im lặng một lúc rồi mơ hồ nói: “Nếu thật sự nói em muốn như thế nào thì em chỉ muốn vô cùng đơn giản, chủ yếu là phải ấm áp.”
“Ấm áp?” Chu Mục nhíu mày: “Như thế nào mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-co-the-thich-anh-duoc-khong/904596/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.