Chương 6: Paris
Diệp Tâm nhẹ mở mắt, xung quanh chỉ toàn sương mù mờ mịt, cô cứ thế đi về phía trước, càng đi càng không thấy điểm dừng. Thế rồi ngay phía sau bất chợt vang lên tiếng của ba: "Tâm Nhi!"
Cô vội vàng xoay người lại nhìn, sương mù lúc này mới dần biến mất, ngôi nhà thân quen dần hiện ra trước mắt cô, gần thật gần vậy mà ban nãy cô cứ đi, cứ đi. Chạy đến gần, đứng bên ngoài hàng rào sắt nhìn vào. Đây đúng là biệt thự của Diệp gia nhưng dường như có chút gì đó không giống lắm. Rồi cửa lớn bật mở, từ trong sân lớn một chiếc ô tô lái ra với tốc độ nhanh. Ở đằng sau, một cô bé tầm ba tuổi đang chạy theo mặc cho khoảng cách ngày một xa nhưng cô bé vẫn kiên trì tiếp tục đuổi theo với hi vọng rằng biết đâu sẽ đuổi kịp, miệng không ngừng gọi: "Mẹ!"
Diệp Tâm đứng chết lặng tại nơi đó, cô nhìn cô bé kia cố gắng hết sức chạy mà không để ý gì cho tới khi ra đến cửa lớn cô vẫn kiên trì chạy theo dù xe đã đi thật xa chỉ còn nhìn thấy bóng lờ mờ,, người đàn ông lớn tuổi đuổi theo muốn giữ cô lại: "Tâm Nhi, Tâm Nhi..."
Nhưng tất cả đã quá muộn, một chiếc xe xuất hiện đang đi rất nhanh đến chỗ cô bé. Và rồi một tiếng phanh dài thật dài vang vọng khắp con phố vắng. Trước mũi xe, cô bé nằm im trên mặt đất, xung quanh chỉ có máu, nhuốm đỏ chiếc váy trắng, người đàn ông chạy đến ôm cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-co-the-thoat-khoi-toi-sao/1617919/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.