Các bác sĩ khoa sản đã quen với việc nhìn thấy không ít cô gái trẻ đến đây, cầm trên tay tờ giấy xét nghiệm trước tiên là ngẩn người, sau đó chính là khóc sướt mướt. Một sinh mạng mới xuất hiện, đôi khi lại không hề vui vẻ. Bác sĩ thấy bộ dạng ngạc nhiên của Hoắc Từ lúc nãy, còn nghĩ là cô không muốn giữ đứa bé, nhưng giờ cô lại cười rất vui vẻ.
Do vậy nhịn không được liền hỏi một câu: “Có muốn giữ đứa trẻ này không?”
“Muốn, đương nhiên muốn.” giọng của Hoắc Từ như tăng thêm 8 quãng, còn lấy tay che bụng, giống như sợ bác sĩ lấy đi thứ gì của cô.
Bác sĩ nhìn cô, mỉm cười, dặn dò: “Cô đau bụng chính là bởi vì mang thai gây nên, phỏng đoán là do công việc quá mệt mỏi, không nghỉ ngơi đủ, cho nên thai nhi có chút bất ổn. Nếu như thực sự muốn đứa trẻ này, tôi đề nghị cô mấy ngày này chú ý nghỉ ngơi. Dù sao thì trong 3 tháng đầu thai kỳ, rất dễ bị sinh non.”
Hoắc Từ gật đầu, cô không khỏi nghĩ đến hành động phó.ng đãng của Dịch Trạch Thành tối hôm qua.
Cô làm sao mà biết lại xảy ra tình huống này, bọn họ bình thường đều có biện pháp bảo hộ, dù sao thì hai người hiện tại vẫn chưa có kế hoạch kết hôn.
“Vậy tôi có cần nằm viện không?” Hoắc Từ hỏi lại bác sĩ.
Bác sĩ khua tay: “Thực ra không cần nằm viện, hiện tại bệnh viện không đủ giường, về nhà tĩnh dưỡng 2 ngày là sẽ tốt thôi.”
Tới khi Hoắc Từ quay trở lại, trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-cu-thich-anh-nhu-vay/966260/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.