Về nước, mọi người được nghỉ phép một ngày. Sau khi đánh một giấc đến chiều, nàng rảnh rỗi không có chuyện gì làm bèn mua quà cáp mang vào công ty tặng đồng nghiệp. Đến văn phòng, nàng bất ngờ gặp Lý Minh đi ra. Lúc này nàng ăn vận đơn giản, tay xách một túi đồ to tướng chứa đủ thứ bên trong, dáng vẻ ấy vừa khéo rơi vào tầm mắt anh.
Nàng gọi: “Tổng giám đốc Lý.”
Anh lạnh nhạt hỏi: “Cô khỏe chưa?”
Nàng gật đầu, đáp: “Anh còn mệt như vậy, sao lại cho nhân viên nghỉ phép còn mình thì vào công ty làm việc?”
“Tổng giám đốc mà không có nhân viên thì làm được gì? Sức khỏe của nhân viên vẫn quan trọng hơn.” Anh trả lời nàng rất thật lòng, không hề ra vẻ đạo đức giả.
Nàng nhớ ngày bệnh thứ hai, anh kiên quyết bắt nàng ở khách sạn nghỉ ngơi, hơn nữa còn đưa nàng đĩa phim Võ Lâm Ngoại Sử* xem cho khuây khỏa đầu óc. Buổi tối anh trở về, dù mệt mỏi nhưng vẫn qua phòng thăm nàng, kiểm tra xem nàng có uống thuốc đầy đủ không. Sau đó anh ngồi trên sofa nói chuyện phiếm với nàng, hỏi nàng trong Võ Lâm Ngoại Sử thích nhất nhân vật nào.
(*) Võ Lâm Ngoại Sử có tên gốc là Võ Lâm Tuyệt Địa, một tác phẩm nổi tiếng của Cổ Long.
Nàng cong môi nói: “Thích nhất là Chu Thất Thất và Hùng Miêu Nhi.”
Câu trả lời này hiển nhiên nằm ngoài dự liệu của anh, anh nhíu mày, hỏi lại: “Sao không phải là Trầm Lãng?”
“Làm người quan trọng nhất là chân thành trượng nghĩa. Hùng Miêu Nhi mặc dù
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-dau-heo/929068/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.