Thường Lê lấy di động mở nguồn, điện thoại lập tức rung chuông, hiện lên một tin nhắn.
Chú: Tới rồi sao?
Trần Tiềm Nhượng một bên gác chân chơi game, một bên nói: "Lê Lê, cậu thực sự quá nhẫn tâm, mình đi tìm cậu mà cậu không thèm để ý đến mình".
Thường Lê nghe vậy giương mắt liếc nhìn cậu ta, lại tiếp tục trả lời tin nhắn: Vừa mới đến, thật đông đúc nha [đáng yêu]
Sau đó mới tắt điện thoại hững hờ nói một câu: "Nhiều người như vậy làm sao mình thấy được cậu a".
Trần Tiềm Nhượng cũng tắt trò chơi, nghiêng đầu nhìn cô một hồi, cười lên, ngón trỏ chọt chọt má cô: "Sao mình cảm giác có chút tổn thương thế này?"
"A" sau khi chọt xong thì hạ tay xuống, Thường Lê cũng không né tránh: "Lần này nhất định phải đoạt cup vàng, có chút lo lắng".
"Lo lắng có trong từ điển của cậu?" Trần Tiềm Nhượng kinh ngạc nhướn mày, lại hỏi: "Tại sao lại muốn đoạt giải, cậu gần đây thiếu tiền a?"
"Ừm"
"Vậy mấy ngày này hãy theo anh, anh trai dẫn em đi tận hưởng cuộc sống phóng túng miễn phí 4 ngày".
"Anh trai cái đầu cậu, chỉ lớn hơn mình có một tháng" Thường Lê khẽ xì một tiếng, cười mập mờ: "Bây giờ mình đang có tiền, bạn trai cho a".
Trần Tiềm Nhượng sững sờ, ý cười trên mặt biến mất, biểu tình cứng đờ: Cậu có bạn trai rồi?".
Thường Lê rất bình tĩnh, ỷ vào bây giờ Hứa Ninh Thanh đang cách xa cả ngàn cây số, nói chuyện không kiêng nể gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-dung-co-nhong-nheo/1438166/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.