Hàn Sâm nói với Hàn Mặc Ngôn: Đã đến lúc con phải kết hôn rồi.
Ngày hôm sau, không đợi Hàn Mặc Ngôn đến, Lục Nhiễm tự làm thủ tục ra viện.
Mấy ngày sau, cô không gặp lại Hàn Mặc Ngôn, cũng không nhận được bất kỳ cuộc điện thoại nào.
Việc cô đến giúp Tiết Lễ Giai, ngoài Tiểu An gọi điện cảm ơn ra, cô không nhận được tin tức nào khác.
Chắc là Tiết Lễ Giai cũng chẳng bao giờ nói chuyện đó với Hàn Mặc Ngôn.
Chỉ có Hướng Diễn gọi điện hỏi cô xem cuối tuần có đi xem phim không.
Cũng chẳng có việc gì, Lục Nhiễm suy nghĩ giây lát rồi nhận lời.
Cô trang điểm nhẹ, thay một chiếc váy màu xám nhạt, kết hợp cùng chiếc cài áo màu lông chim bồ câu, xách túi đi ra cửa.
Hướng Diễn đã đỗ xe trước cổng khu nhà cô ở.
Anh xuống xe mở cửa, mỉm cười nói: “Hôm nay em rất đẹp”.
Lục Nhiễm cũng trả lời: “Còn anh thì vẫn đưa đẩy thế”.
Hướng Diễn không nhịn được cười, lên xe nổ máy phóng đi.
Vẫn là chiếc xe Passat hôm nọ, có điều hôm nay trong xe đã lắp thêm điều hòa, đồ trang trí và đệm ghế, trông ra dáng và sinh động hơn lần trước rất nhiều.
Không biết là do trùng hợp hay dự đoán trước, Hướng Diễn mặc một bộ quần áo thường ngày màu xám, hình ảnh phản chiếu của hai người trên cửa kính phía trước, ăn ý bất ngờ, trông cứ như là trang phục đôi của các cặp tình nhân.
Ngồi trong xe, Lục Nhiễm cầm tấm vé xem phim Hướng Diễn đưa, lật xem, vé xem phim bây giờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-dung-mong-chung-ta-la-nguoi-dung/64929/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.