Đêm khuya đen nhánh, điện thoại vì nói chuyện quá lâu mà hơi nóng, cô chui trong ổ chăn cũng sinh ra một cảm giác hít thở không thông, thở phì phò dồn dập hoảng loạn.
“Thịnh Minh Hoài…” “Ừm, anh đây.”
Minh Dư chưa từng nói với anh, tiếng khàn khàn của anh có bao nhiêu mê người, anh chỉ nói một câu anh cứng, lại khó nhịn mà rên hai tiếng, quần lót đã có ướt ngân.
Anh hỏi: "Có phải bị ướt rồi hay không?"
Cô không nói gì, Thịnh Minh Hoài lại đoán được: “Anh cũng cứng rất khó chịu.”
Hơi thở của anh rất nóng, từng đợt nhè nhẹ mà chui vào trong tai, cô cũng bị thiêu cháy theo: "Rất muốn em, cục cưng."
Cô che gương mặt nóng lên, tưởng tượng đến cảnh tượng đêm đó anh đè cô cắm kịch liệt, phía dưới ướt càng thêm lợi hại.
Thay đổi hoàn cảnh lạ lẫm, bạn cũng phòng có chút không quen giường, lăn qua lộn lại ngủ không ngon giấc.
Mấy ngày nay đều như vậy, cô cũng thế.
Minh Dư sợ kinh động cô ấy, hạ giọng nói: "Vậy làm sao bây giờ? Đêm nay chỉ có thể ấm ức anh tự tay giải quyết, chờ em về lại dỗ anh cho tốt."
Bởi vì anh luôn tìm lý do ghen nhỏ để tức giận, rất nhiều thời gian Minh Dư đều phải dỗ anh ngược lại, thường xuyên hôn một cái ôm một cái.
Thịnh Minh Hoài phỏng chừng cũng đoán được bên cô không tiện: "Vậy còn em?"
Phía dưới của cô cũng rất ướt.
"Hừ, em mới không giống anh, em ngủ một giấc thì tốt rồi."
Anh cười ở bên kia, nhưng cũng thật sự khó chịu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-gai-coca-bach-mao-phu-luc/574617/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.