“A a a, chị, chị mau xem nè!”
Xe bảo mẫu đang trên đường tới đoàn làm phim.
Khoảng cách từ Trang viên Hoa Hồng có hơi xa, cần phải dậy trước nửa tiếng.
Vì vậy, Ninh Già Dạng mệt mỏi dựa vào hàng ghế sau ngủ tiếp, chợt nghe thấy tiếng Tiểu Lộc kêu lên, lông mi lười biếng hé ra, “Ngạc nhiên cái gì?”
Tiểu Lộc nhân lúc đèn đỏ, cởi đai an toàn nhanh chóng đi đến ngồi xuống bên cạnh Ninh Già Dạng, đưa điện thoại di động qua: “Chị mau xem diễn đàn của Bệnh viện số 1 Lăng Thành!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Bác sĩ Thương tự phơi bày chuyện đã kết hôn, thật là ngầu quá!”
Vẻ mặt lười biếng của Ninh Già Dạng bỗng trở nên nghiêm túc, liếc đến chiếc nhẫn đôi ở trên ngón tay thon dài của người đàn ông, đôi môi đỏ nhẹ nhàng cong lên, rất mau lại trở lại bằng phẳng.
Ngữ khí không chút để ý nói: “Ngầu cái gì chứ, đây không phải là việc mà người đàn ông nào cũng nên làm hay sao.
Tiểu Lộc nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: “Kiêu ngạo.”
Rõ ràng là rất vui.
Sau đó tiếp tục lướt diễn đàn, không thể không nói, tuy rằng Tiểu Lộc nghi ngờ phương diện nào đó của bác sĩ Thương không được tốt lắm, nhưng những mặt khác của bác sĩ Thương thật sự rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-khong-ngoan/2406864/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.