Khi cô đang dọn dẹp vô tình thấy chiếc smart phone hồi nãy, theo phản xạ cô cầm chiếc smart phone định chạy ra đưa lại cho cô gái kia mà ngó xung quanh chiếc audi màu đen đã đi từ lúc nào, cô thầm nghĩ :"Cô gái kia chắc nhà giàu lắm, lại đi với cạnh vị thiếu gia kia nữa, trông thật đẹp đôi, nhà giàu với nhà giàu thì chiếc điện thoại ướt nhẹp này cần làm gì mua chiếc mới không chừng.Haiz chiếc điện thoại này chắc giá mua cũng bằng mình làm cả đời, đúng là nhà giàu có khác ".Cô nhanh chóng quay lại dọn dẹp xong rồi bưng vào trong rửa chén và cô cũng không quên nói cho bà Lâm nghe chuyện về chiếc điện thoại kia...
-Bà Lâm ơi....
-Sao hã cháu?-Bà nở nụ cười hiền diệu
-Cháu có chuyện muốn nói với bà.....Cháu.....Cháu....-Cô ấp úng nói
-Có chuyện gì hã cháu ?-Bà nheo nheo mắt nhìn về phía cô
Theo như suy nghĩ của cô định nói rồi nhưng thấy dáng người khòm khòm của bà Lâm, đôi bàn tay nhăn nheo theo năm tháng đang trụng mì, mắt nheo nheo khi không nhìn rõ, nụ cười móm mém lại thì cô không nỡ...Từ ngày cô sống chung với ông bà Lâm, ông bà luôn quan tâm chăm sóc cô, nhưng cô biết được ông bà càng ngày tuổi càng cao, sức khoẻ yếu làm sao có thể chăm sóc cô hoài được nên cô không muốn làm bà lo lắng nên cô đành nói xạo...
-Cháu...Cháu tìm được người thân rồi bà ạ.-Cô cố gượng cười mà trả lời bà
-Thật vậy sao? Vậy thì tốt quá rồi...-Bà nheo nheo đôi mắt, nở nụ cười hiền hậu với cô.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-la-cua-toi-mai-mai-la-cua-toi/400555/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.