Tiệc sinh nhật Lý Gia Dĩnh được tổ chức yào trưa Chủ nhật. Sáng sớm cô bé đã gọi điện thoại giục Đậu Đậu qua nhà. Ăn sáng xong, Hoài Nguyệt đưa Đậu Đậu tới nơi, ông Lý lại hết sức khách sáo giữ cô lại nói chuyện hồi lâu. Cô cáo từ ra về, cảm thấy hết sức nhàm chán nên quyết định đi dạo một hồi trong tiểu khu.
Ánh mặt trời mùa đông chiếu lên người rất ấm áp. Hoài Nguyệt nhớ lại những năm tháng học đại học, Chủ nhật, mấy nữ sinh chơi thân với nhau cuộn tròn trong chăn không chịu rời khỏi giường. Đến lúc bụng ai nấy đều sôi ùng ục vì đói, Lỗ Phong sẽ gọi điện thoại cho cô, lần nào cũng không quên mua đồ ăn sáng cho cả phòng. Thời gian đó mọi người đều hâm mộ cô có một người bạn trai biết quan tâm, chăm sóc, vì thế cả phòng cũng được nhờ.
Thực ra cô và Lỗ Phong cũng từng có rất nhiều kỷ niệm đẹp. Cô tin rằng lúc đó trong lòng Lỗ Phong thật sự chỉ có một mình cô. Đến dịp nghỉ lễ cô về nhà, anh ta cũng chuẩn bị mọi thứ cho cô rất chu đáo, bao gồm áo khoác và tiền lẻ để cô bắt taxi. Nào ai biết có ngày bọn họ lại đi đến nước này.
Cô nhớ lại trưa hôm qua giáo sư Tần hẹn cô đi ăn cơm, bà nói Lỗ Phong rất hối hận, hỏi cô ăn tết có thể về đó để người một nhà sum vầy, đoàn tụ hay không. Nhìn ánh mắt tha thiết chờ mong của cô giáo cũ, cô lắc đầu xin lỗi. Giáo sư Tần hỏi cô vì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-la-dinh-menh-doi-anh/393505/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.