Về đến nhà, h.anh để my nhẹ nhàng ngồi xuống chiếc ghế sofa. H.anh ân cần xoa xoa bóp bóp để My bớt đau. Vừa xoa, h.anh hỏi :- Mà này, hôm nay cái tên Kiệt gì đó có làm phiền cô nửa ko ?
Nghe h.anh hỏi thì my ko khỏi ngạc nhiên vì ko hiểu tại sao h.anh lại hỏi về kiệt. Thấy vậy nên My nói lại :
- À nói mới nhớ. Hôm nay tôi ko thấy cậu ta đi học.
- Vậy à.
- Nhưng sao cậu lại hỏi vậy ?
- À ko có gì. Tại tôi sợ cậu ta làm gì cô thôi...!___h.anh
- Cậu...quan tâm....cho tôi à...?__my hỏi ngượng
H.anh bỗng đỏ cả mặt rồi vội vàng đứng lên rồi kiếm lí do để né mặt My. H.anh nói :
- Ko...Tôi ko có ý đó...Mà số như cô mà được tôi quan tâm là cô có phước dữ lắm đấy ! Cô nên cảm ơn tôi đi...!___h.anh
- Xía...tự tin thấy ớn...!___my
- Cô nên nghĩ lại đi, tôi đã giúp cô nhiều chuyện lắm đấy vậy mà cũng ko 1 lời cảm ơn.
- Ờ thì....
- Thì sao...?
- CẢM ƠN NHIỀU...!!!__my nói to
H.anh cười nhẹ cái rồi nói :
- Ừ...rồi đấy...cô lên phòng nghỉ đi..!
- Uk.
********************
Tối hôm đó, vừa ăn tối xong thì h.anh nhận được 1 cuộc gọi từ số lạ...
- Alo...
- Chào mày...___người bên kia
- Là ai đó !___h.anh hỏi
- Mày muốn biết là ai thì bây giờ hãy ra địa chỉ này thì mày sẽ biết ngay thôi...! Địa chỉ là XXX...Mau Ra Đi...!!
Nói xong, người bên kia cúp máy để lại người bên này đang thắc mắc ko biết có chuyện gì. Nhưng rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-mai-la-cua-anh-ngoc-a/407153/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.