Từ Mạn ngẩng đầu nhìn Lục Diệc Thâm , “ Anh đầu phải chưa từng đụng chạm người phụ nữ khác , còn dùng vẻ mặt ấy nhìn tôi , anh giả vờ ngây thơ không thấy buồn cười à ? ”
Từ Mạn vẫn không hề quên việc Thẩm Tâm Noãn có thai , vậy thì chắc hai người đã từng ngủ với nhau rất nhiều lần .
Thế mà còn làm vẻ mặt như oan uổng lắm . “ Anh chưa hề động vào cô ta , dù chỉ là một lần , đêm hôm đó anh say rượu , nên cô ta mới bảo là . ” Từ Mạn nhìn chằm chằm vào dáng vẻ vội vàng giải thích của Lục Diệc Thâm .
Lục Diệc Thâm ngỡ Từ Mạn không tin , " Anh nói thật , em xem suốt thời gian qua , tất cả chỉ là anhcố tình đóng kịch cho em xem thôi . ”
Từ Mạn tin Lục Diệc Thâm chưa hề động vào Thẩm Tâm Noãn , nếu lúc trước họ từng có quan hệ thì không thể nào suốt bốn năm trời mà Thẩm Tâm Noãn không hề mang thai .
Nhìn bộ dạng của anh , Từ Mạn cố nhịn cười , “ Tại sao lại đóng kịch cho tôi xem ? ”
“ Ai bảo em . . . không thèm quan tâm anh . ”
“ Ai bảo tôi không quan tâm anh ? Tôi không quan tâm anh mà lại cứu anh , còn mang thai con của anh sao ? ” Nhắc đến đứa con , tất cả những ham muốn trong lòng Lục Diệc Thâm chợt tan biến .
Anh liền ôm chầm lấy Từ Mạn .
Ôm rất chặt , tựa hồ như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-muon-hanh-phuc-ben-anh/505004/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.