Mio bắt đầu chuẩn bị, từng chút một, cho việc rời khỏithế giới này. Sao cho tôi và Yuji có thể yên tâm sống khi chỉ còn lại hai bốcon. Mio nói khi nào phải đi, nàng sẽ nói với Yuji, vì vậy nàng tiếp tục giả vờchưa biết gì hết. Nàng đọc sách để nghiên cứu những vấn đề của tôi. Nàng mấthai tiếng đồng hồ đi tàu để mang về cho tôi ba lọ thủy tinh nhỏ.
“Đây làtinh dầu thảo dược,” nàng nói. “Dầu oải hương, bạch đàn và đàn hương.”
“Dùngtinh dầu này thế nào?”
“Chồngchỉ cần ngửi thôi.”
“Chỉthế thôi?”
Nànggật đầu.
“Đây làmột trong những chất hóa học chồng vẫn hay nói tới. Chúng sẽ vào trong cơ thểchồng, nhắc chồng phải thật bình tĩnh.”
“Nếulàm thế vẫn không có tác dụng thì sao?”
“Chuyệnđó thì…” nàng suy nghĩ một chút rồi nói. “Vậy thì chồng hãy hát.”
“Hát?”
“Vâng,chồng hãy hát bài này”
Mộtchú voi con
Chơiđùa trên mạng nhện
Vuiquá bèn
Gọithêm chú nữa đến
“A!”tôi nói.
“Anhbiết bài đấy. Yuji dạy anh.”
“Yuji?”
“Connói chính em đã dạy cho con.”
“Vậychắc em đã dạy con nhỉ.”
“Em họcbài đó ở đâu?”
“Emkhông nhớ nữa,” nàng nói. “Em chợt nảy ra ý này thôi. Rằng chồng nên hát bàinày nếu thấy đau.”
“Chắctại hồi xưa em vẫn thường hát bài này.”
“Vâng,những lúc cảm thấy đau.”
Mio nhỏgiọt tinh dầu oải hương vào tờ giấy ăn. Tôi cầm tờ giấy đưa lên mũi ngửi.
“Chồngthấy thế nào?”
“Ừ,thơm lắm. Lần đầu tiên anh ngửi mùi này,” tôi nói. “Ừm. Chẳng hiểu sao anh thấyrất quen.”
“Quenthế nào?”
“Khôngbiết nữa, hình như hồi nhỏ…”
“Hồinhỏ?”
“À,đúng rồi.” Tôi đưa tờ giấy lên ngửi lần nữa. “Đúng rồi, hồi nhỏ, mỗi lần thổikèn harmonica,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-se-den-cung-con-mua/2436450/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.