Huyền Dương trong cơn mê màng, đột nhiên cảm nhận được đầu lưỡi ướt át khẽ lướt qua chiếc cổ của mình, cô không nhịn được rùng mình.
Minh Kỳ nhìn chằm chằm vào vùng da trắng nõn nà toát ra mùi hương khiến anh say mê, đưa lưỡi ra liếm thử. Ngay khi vừa cảm nhận được hương vị ngon ngọt, mắt anh híp lại nham hiểm, cả khuôn mặt càng trở nên quyến rũ trầm ấm. Anh dùng một tay cởi bỏ chiếc kính vướng víu, tay còn lại đưa lên gáy cô, điên cuồng gặm nhấm chiếc cổ thon dài đẹp đẽ như con thiên nga yêu kiều.
"A !" Tiếng thét chói tai không ngừng vang lên. Vùng da bị cắn để lộ nhiều vết đỏ tím, đủ để biết sức mà người con trai dùng không phải là dạng vừa. Huyền Dương hoảng sợ, đôi mắt lưng tròng hơi nước, to tròn lung linh dưới ánh sáng đèn chùm. Chính là cô không hề biết bộ dạng đáng thương của mình càng kích thích con dã thú trong lòng anh.
Đến khi Minh Kỳ nếm được mùi tanh tanh trong khoang miệng, anh mới miễn cưỡng ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt đang trốn tránh của cô. Anh cười châm biếm, khoé miệng còn dính chút máu, đầy cuốn hút như bá tước ma cà rồng.
"Vì sao muốn rời khỏi tôi ?" Anh lặp lại một lần nữa câu hỏi.
Huyền Dương lắp ba lắp bắp, phát hiện ra mình chẳng thể phát ra tiếng. Hình như... cô bị dọa sợ đến mức không thể kêu lên.
Minh Kỳ yêu chiều nhìn cô, vẻ ngoài dịu dàng ấm áp, đôi mắt không nhìn qua mắt kính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-trai-la-dai-boss/1758169/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.