Thẩm Ý hôn tới, trực tiếp đè cô xuống bàn ăn phía sau lưng. 
Lúc này Bùi Y Y không làm bộ làm tịch nữa, nằm đó hừ hừ hai tiếng, cắn môi nhìn Thẩm Ý cởi quần mình ra... Rồi lại cởi quần anh... 
Góc độ này rất tốt, cũng rất thoải mái. 
Suốt con đường Thẩm Ý đã nhẫn nhịn rất lâu, lúc này ngược lại không nóng lòng, cởi xong quần áo cũng không xâm nhập ngay, mà đè nửa người xuống dùng miệng làm trước. 
Rất ấm áp, rất dễ chịu. 
Cực kỳ giống với làn gió ẩm ướt dây dưa triền miên của miền Nam, lay động từng đợt một lên từng bộ phần mềm mại nhất của cô, lại giống như cọng lông vũ khẽ khều nhẹ, dịu dàng ẩm ướt dán sát cùng da thịt. Cảm giác ngứa ngáy quét từ bờ môi lan tràn ra khắp cả cơ thể, giống như dây leo trong ngày hè, bao vây chặt chẽ từ đầu tới chân Bùi Y Y. 
Bùi Y Y cong bụng dưới lại, trong cổ họng bật ra tiếng rên rỉ kì lạ. Mỗi lần cô kêu lên một tiếng, đầu lưỡi của Thẩm Ý càng tiến sâu vào thêm một chút, cứ lòng vòng như vậy một hồi, Bùi Y Y cảm nhận có một luồng ấm áp men theo cặp mông chảy ra, thong thả rơi tí tách trên mặt bàn, 
Khoái cảm mạnh nhất tới rất nhanh, Bùi Y Y nằm trên mặt bàn giật giật dữ dội, giống chú cá trong hồ bị ném lên bờ, há miệng hô hoán, ở bên dưới nước tựa như từ trong vách th*t chảy ra, vừa nhiều vừa cuộn trào mãnh liệt. 
Sau cùng, Bùi Y Y không ngọ nguậy 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/eo-thon-diem-duu-tu/506904/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.