Trên sân khấu trước sân thể dục, thầy phụ trách tùy ý nói vài lời.
Ánh mắt Đường Nhân vẫn đang dán chặt vào người bên cạnh.
“…. Mời em Lục Trì lên phát biểu, mọi người cho một tràng pháo tay!”
Nhờ câu nói kia mà Đường Nhân choàng tỉnh, cô lập tức vỗ tay.
Tô Khả Tây đứng phía trước nghe được tiếng vỗ tay, cô ta quay đầu lại châm chọc: “Cậu làm gì vậy, tự dưng đi vỗ tay là thế nào?”
Lại một người khác mở miệng: “Tình yêu của chị Nhân nảy mầm rồi.”
Đường Nhân không để ý đến mọi người xung quanh, chỉ chăm chú chuẩn bị lắng nghe. Chỉ là không nghĩ anh vừa mở miệng, thì cô lại có cảm giác rất kỳ lạ.
Một Lục Trì nói chuyện lắp bắp, vậy mà khi đọc bài phát biểu lại rất nghiêm túc, cực kỳ rành mạch. Có lẽ đây chính là trường hợp đặc biệt, thật sự không nghĩ Lục Trì lại có kỹ năng này.
Lục Trì say mê đọc bài phát biểu, giọng nói mát lạnh mang thêm vài phần ngọt ngào.
Liên tục liên tục rót vào lòng cô như muốn tràn ra ngoài rồi.
~
Bài phát biểu kết thúc, cuối cùng Đường Nhân cũng hoàn hồn.
Tô Khả Tây thật sự là không chịu nổi thần sắc bộ dáng này của Đường Nhân: “Lục Trì như vậy mà cũng khiến cho cậu thần hồn điên đảo á hả? Tớ không nhìn ra được chỗ nào quyến rũ luôn á?”
Muốn lại gần, nhưng khoảng cách lại xa, nhưng cũng không phải đến nước này.
Đường Nhân đá hòn đá nhỏ trên sân thể dục.
Mặt mày cúi xuống, lông mi dài cũng rủ theo, trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/eo-thon-nho/993808/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.