Tôn Mạnh Lâm nghe vậy trầm ngâm một chút, bất đắc dĩ việc đã đến nước này, anh có kiên quyết đi cùng thì cũng có làm được gì? Việc này phải để em hai tự quyết định. Nghĩ vậy, anh cười dặn Lương Thần theo phó quan Chu đi lên, lập tức có người hầu khác qua dẫn anh xuống tầng.
Hứa Lương Thần nhìn bóng lưng anh, bất an trong lòng càng rõ ràng nhưng cũng chỉ đành theo phó quan Chu đi lên tầng.
Về nguyên nhân Đoàn Chính Huân triệu kiến cô, trên đường tới cô đã nghĩ rất nhiều. Cuối cùng cô nghĩ có lẽ là vì chuyện của Đoàn Kỳ Bình? Dường như vợ chồng Đại soái không biết Kỳ Bình đến hồ Vi Mạch, hiện giờ trở về Yến Châu lại đến Trúc Uyển ở, có một số việc hỏi Đoàn Dịch Kiệt anh cũng không nói, mấy ngày nay cô lại thân thiết với Kỳ Bình, nói không chừng vợ chồng Đoàn Chính Huân muốn thông qua cô thăm dò một số chuyện?
Tâm trạng có chút hỗn loạn, bất giác đã lên tầng, đứng ở trước cửa phòng khách, nghe bên trong truyền đến một giọng nói trong trẻo quen thuộc: “. . . . . . Cha chí ở quốc gia dân sinh, vì sao con lại không thể coi đây là lý tưởng? Con là phóng viên đường đường chính chính, công dân quang minh lỗi lạc, dùng tin túc cứu nước, dùng tin tức giúp xã hội, tìm kiếm sự thật, không lừa người đọc, có ích cho quốc gia dân tộc. Thời đại mới, nam nữ ngang hàng, vì sao cha lại không đồng ý với những gì con làm?”
Tiếp theo là Đoàn Chính Huân lạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ep-ga-vo-hien/2481038/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.