Sau khi về nước Hứa Lương Thần được mời về dạy tiếng Pháp ở trường nữ sinh Khải Minh, dạy tiếng Anh ở trường St. Mary, còn kiêm sáng tác riêng ở Tạp chí địa lý quốc gia, ngày ngày trôi qua phong phú mà có ý nghĩa. Đến Phủ Đại Soái làm kẻ “theo đóm ăn tàn” nhàn hạ cho đám phu nhân tiểu thư, ở trong mắt cô quả thực là lãng phí thời gian.
Hơn nữa, người biết mấy thứ tiếng ngoại ngữ lại giỏi về xã giao, muốn tạo quan hệ với Phủ Đại Soái có quyền thế, ở Yến Châu này đếm không xuể, cần gì nhất định phải là Hứa Lương Thần cô?
Vị đại thiếu mặt lạnh này vì sao phải ép buộc cô như vậy, thậm chí không tiếc lấy tiền đồ chính trị của anh họ Tôn Mạnh Lâm ra dụ dỗ đe dọa cô, rốt cuộc là vì sao?
Hứa Lương Thần cảm thấy thật sự có chút đau đầu.
Hôm nay lúc tới, người gác cổng vừa thông báo xong thì người đi ra tiếp đón lại là dì Tư Đoàn đại soái yêu thương nhất, hơn nữa cũng quá nhiệt tình, làm Hứa Lương Thần bất an. Không ngờ được nửa đường Đoàn đại thiếu lại bỗng nhiên xuất hiện, đối thoại của hai người dường như giấu giếm bí mật nào đó. Một nhân viên công tác nhỏ nhoi sao lại khiến bọn họ tự hạ thấp địa vị của mình như vậy? Trực giác của Hứa Lương Thần mách bảo trong đó nhất định có nguyên nhân khác.
Mặc dù cô vẫn thản nhiên cười, nhưng lông mày lại hơi nhăn lại, bộ dáng tương đối phiền não. Khóe môi Đoàn Dịch Kiệt hơi cong lên,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ep-ga-vo-hien/2481134/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.