Tuy nói khó chịu thế nhưng tôi vẫn cố kiếm một chiếc váy dạ tiệc màu đen để đi cùng người rừng đến buổi 'tốt nghiệp' chết tiệt kia. Tất nhiên không phải là kiểu váy xẻ ngực sâu tít tắp gã đòi (vì tôi đếch có ngực, ok?) mà là một chiếc váy lệch vai bằng lụa hơi bóng và có đường xẻ đùi vì tôi cảm thấy thà lộ một ít chân còn hơn là mặc đồ quá bó sát. Ít ra thì tôi còn có thể mặc bra quây không dây chứ không phải dùng mấy miếng dán pasties của Janice như lần trước khi đi dự sinh nhật bố Harte.
Nói đến Janice, kể từ sau hôm tôi bỏ về từ nhà ả cũng không thấy ả liên lạc lại với tôi nữa, nhưng tôi vẫn thấy mình ở trong group chat của cả đám bạn phù dâu và thi thoảng vẫn đọc được update về mấy buổi tụ tập để cải thiện tinh thần cho Janice. Thế nên tôi đoán là bản thân mình cũng chưa đến mức bị tuyệt giao đâu, chỉ cần chờ cho cô ả bình tĩnh thêm lại một thời gian nữa.
Còn một lí do nữa cũng khiến tôi đắn đo trong việc không biết nên tiếp tục mối quan hệ của mình và Janice như thế nào, đó là những lời nói của Jack Harte hôm trước. Tôi không thể phủ nhận rằng sau khi cẩn thận đánh giá những gì xảy ra gần đây với Janice cùng với những lời khỉ đột nói thật sự cũng có lí lẽ riêng của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/f-ckboi-tang-tren/2623259/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.