Edit và beta: meomeoemlameo.
Bối Minh Phàm một tay ôm hiệu trưởng một tay ôm Chủ Nhiệm Giáo Dục đi ra ngoài: “Nào nào nào, chúng ta cùng nói về việc nhập học của bạn học Thịnh Kiều một chút nào.”
Trong phòng chỉ còn lại hai người họ.
Thịnh Kiều nhìn nhìn di động, lại nhìn nhìn người trước cửa, vẻ mặt vẫn ngơ ngác chưa phản ứng lại được, hồi lâu, cô không tin nổi gọi anh: “Hoắc Hi?”
Anh đến gần, cởi mũ ra cười cười: “Ừ, anh đây.”
Đây là giải thưởng to bự vô địch tuyệt thế gì đây? Cô chỉ làm một bài thi thôi mà, có phải cứu vớt trái đất đâu.
Xin hỏi có thể khóc luôn được không?
Hoắc Hi đưa phiếu điểm vừa rồi Phương Bạch lấy cho cô, nhịn cười nói: “Em ấy à, học lệch hơi nghiêm trọng rồi đấy.”
Thịnh Kiều vội nhận lấy, mở ra xem: Ngữ văn, 93 điểm. Toán học, 107 điểm. Tiếng Anh, 139 điểm. Sinh học, 72 điểm. Hóa học, 53 điểm. Vật lý, 45 điểm……
Quả nhiên cô đã làm được việc chuyện gì khó quá mạnh dạn bỏ qua.
Những môn đời trước học không giỏi, sống lại rồi, chúng vẫn là nỗi đau của cô.
Hoắc Hi thấy vẻ mặt buồn rầu của cô, xoa xoa đầu cô an ủi nói: “Về sau em tập trung học bổ túc hai môn yếu lên là được rồi.”
Thịnh Kiều thở dài: “Xoa đầu cũng không thể xua tan được sự ưu sầu của em.”
Hoắc Hi hỏi: “Thế thì ăn lẩu nhé?”
“Ể?”
Đúng lúc đó Phương Bạch đẩy cửa vào, gãi đầu gãi tai: “Anh Hi, đặt chỗ ở tiệm lẩu rồi ạ, chặc chặn là nhà hàng ngon
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/fan-vo-ban-da-biet-chua/2123111/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.