…
Yunho dẫn cậu qua thưa chuyện với nhà mẹ vợ và để cậu ngủ lại nhà một tuần với gia đình. Anh biết cậu sẽ buồn và nhớ nhà dữ lắm, tuy làm dâu nhà anh nhưng cũng đi qua đi lại nhà mẹ dễ dàng hơn. Đằng này lên tận Seoul ba năm, chắc lâu lắm mới về thăm một lần được.
Kangin đã gửi địa chỉ xuống. Yunho cho xe vận chuyển quần áo và vật dụng thật sự cần thiết. Những thiết bị gia đình anh đều nhờ Kangin mua trên đó cho tiện.
Hai tuần cũng đã đến. Cả thôn từng người ôm chào tạm biệt anh, JaeJoong cứ khóc suốt ôm chặt lấy mẹ mình. Cậu như đứa trẻ nhỏ bắt đi học mẫu giáo ngày đầu vậy. Sợ hãi và lo lắng! Nhưng đã có anh rồi, anh sẽ bảo vệ cậu mà.
Họ lại đi lên Seoul bằng con đường cũ. JaeJoong thật không ngờ mình vừa ở Seoul cách đó hai tuần và còn nói cả đời sẽ không thể quên chuyến đi này. Vậy mà bây giờ cậu theo anh lên Seoul sống ba năm, cậu sẽ học tập những thứ mới và thích nghi môi trường sống ở đây.
Ở Seoul phải có tiền lắm mới ở căn hộ riêng được, còn lại đa số đều ở chung cư hết. Chung cư như thế nào thì tùy vào kinh tế của người đó, căn hộ chưng cư của Yunho khá sạch sẽ và an ninh. Nằm gần chợ và sở cảnh sát, đi bộ khoảng 20 phút sẽ tới trường, huống chi họ còn mang theo cả chiếc xe để đi lại.
Nhà họ ở lầu bốn, thang máy cũng nhanh mà thang bộ cũng gần. Mà ngộ ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/fanfic-ngoc/2062044/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.