…
“Anh à, anh đỡ mệt chưa?” – JaeJoong thận trọng hỏi
Yunho bị cậu chọc đến tức chết nằm cả buổi trưa trên giường vì đau đầu.
“Ông…ông xã…. em…em gọi anh vậy được không?” – cậu nhớ tiếng ‘ông xã’ này lắm. Mỗi lần gọi anh như vậy trong tim cậu ấm ấm và vui lắm.
“Uhm!” – anh gật nhẹ. Mắt nhắm nghiền, có vẻ cậu làm anh mệt thật rồi.
“Ông xã! Hay là anh đánh em đi?!”
Đôi mắt anh mở to nhìn chằm chằm vào cậu.
“Người ta nói trút bực tức ra ngoài sẽ hết bệnh. Anh đừng cố chịu đựng, hại lắm!” – cậu lay nhẹ áo anh
Yunho thở dài nhíu mày một cái thật sâu rồi suy nghĩ. Cuối cùng anh ngồi dậy kéo JaeJoong lên giường ngồi bên cạnh.
“Tôi không cần biết em đang nghĩ gì trong đầu. Nhưng từ giờ em làm ơn bỏ hết giùm tôi.” – anh nhìn vẻ mặt căng thẳng của cậu nên cũng không muốn nặng lời – “Tôi chỉ nói một lần thôi. Tôi và Heechul là bạn tốt ngoài ra không có tình cảm gì như em nói hết.”
“Nhưng….. nhưng trong nhật ký anh ghi là chú ý anh ấy mà…. hôm trước em thấy hai người trong phòng khách….” – mặt cậu cũng ngớ ra, mọi chuyện hình như bắt đầu phức tạp quá rồi.
“Em…. em đọc trộm nhật ký của tôi?”
“Xin lỗi anh!” – cậu cúi đầu xuống và điều đó làm Yunho bốc hỏa nhiều hơn.
Lúc trước tệ môn văn thì thôi đi, tại sao ngay cả đọc nhật ký cũng không ra hồn. Đọc lén thì đọc hết đi anh đỡ phải cực khổ thế này. Cậu Kim JaeJoong quả là biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/fanfic-ngoc/2062047/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.