Thi đại học trước mắt, chúng sinh bình đẳng.
Khi tuyển thủ tân tú Luo đang khuất nhục viết bài thi ngữ văn, Dư Thuý và Quý Nham Hàn cũng không khác phần đông các phụ huynh khác, không thể yên lòng rời khỏi trường thi, đội nắng ngày hè tha thiết chờ mong ở bên ngoài, cả thể xác và tinh thần cùng sống còn với thí sinh.
Đương nhiên, hai người bọn họ ở trong xe gối lên ghế dựa nằm ngang bật máy điều hoà uống nước, nóng bức cũng không có tổn thương đến bọn họ.
Quý Nham Hàn uống một ngụm coca, xuyên qua cửa sổ nhìn ra ngoài, cảm thấy như thế này rất ngu: "Chúng ta nhất thiết phải chờ ở đây?"
"Đương nhiên." Dư Thuý đeo kính râm nằm xem điện thoại di động, "Lỡ gì nhãi con kia trèo ra thì phải làm sao?"
Quý Nham Hàn lắc đầu: "Lúc chờ các cậu anh có nhìn hướng dẫn phòng thi, hình như là không thể nộp bài sớm..."
"Mọi việc đều có lỡ như, lỡ như giả bộ bệnh đi ra thì sao?" Dư Thuý lười nhác nói, "Nếu chạy thật, ba môn còn lại ai thay cậu ta thi?"
Quý Nham Hàn nghĩ thấy cũng đúng, híp mắt nhìn màn hình điện thoại Dư Thuý, ghé sát vào cau mày nói: "Cậu còn chụp ảnh tự sướng?"
"Không." Dư Thuý bỏ kính râm xuống, nở một nụ cười công nghiệp với di động, "Ngày hôm nay không huấn luyện, phát sóng trực tiếp ở bên ngoài cho mọi người xem, Quý thần cũng ở đây, đội trưởng, đến chào hỏi!"
Quý Nham Hàn: "..."
Quý Nham Hàn thật sự sắp không chịu nổi nữa rồi: "Cậu có nhìn bầu không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/fog-dien-canh/2597268/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.