Edit: Sherry
Chu Kiều Kiều đang ăn thì phát hiện ánh mắt phía đối diện ngày càng nóng, thìa sữa chua trên tay vì cô đột nhiên dừng động tác trên tay mà lung lay.
Chu Kiều Kiều cẩn nhìn nhìn anh, Nghiêm Úy đúng là đang nhìn cô.
Chu Kiều Kiều đưa thìa sữa chua lên, chậm rãi ăn, Nghiêm Úy lại nhìn chằm chằm miệng cô.
Chu Kiều Kiều tự hiểu sức hút của bản thân nên không nghĩ lệch lạc, hỏi: "Anh muốn ăn sữa chua?"
Nghiêm Úy yên lặng chuyển tầm mắt qua nơi khác, Chu Kiều Kiều đẩy sữa chua về phía trước hỏi: "Anh muốn ăn không?"
Nghiêm Úy cười nhạo một tiếng: "À, tôi vừa ăn rồi."
Chu Kiều Kiều nhanh chóng lấy lại sữa chua của mình nói: "Tôi hiểu mà."
Nghiêm Úy nói với phục vụ bên cạnh: "Cho tôi một phần sữa chua." Sau đó nhìn Chu Kiều Kiều đường hoàng nói: "Món điểm tâm ngọt không tính là bữa chính."
Chu Kiều Kiều: "..."
Chu Kiều Kiều ăn xong sữa chua của mình, nhìn sang sữa chua của Nghiêm Úy, khó khăn hỏi: "Anh thích ăn điểm tâm ngọt?"
Nghiêm Úy ăn miếng sữa chua cuối cùng, cảm động muốn khóc. Nhạt như nước ốc là gì? Là đồ ăn nào anh ăn cả thể xác và tâm hồn đều bài xích, không muốn nuốt xuống.
Khó ăn! Tất cả đồ ăn đều khó ăn!
Anh không thể cảm nhận được mỹ vị của đồ ăn, sinh lý cơ thể không cho anh thưởng thức đồ ăn, đồ ăn nào cũng không được.
Món điểm tâm ngọt?
Anh không thích điểm tâm ngọt, anh không thích món gì, cũng không ăn ra hương vị khiến người ta vui vẻ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-anh-trai-nam-chinh-giau-ngam/258274/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.