Nguyễn Thu Thu bưng bồn đã chứa đầy tuyết vào trong sơn động, quẹo qua một ngã rẽ, đi tới chỗ tránh gió trong "phòng ngủ chính", cúi người đem tuyết trong chậu gỗ đổ vào trong nồi đá đang được đốt nóng.
Nguyễn Thu Thu cầm lên một cây muỗng gỗ, quấy quấy tuyết trong nồi, sau đó khẽ ngồi xổm xuống, đem bàn tay sưng đỏ đặt ở khe hở của bếp lò đá.
Để cho nàng có chút vui vẻ là, ở "phòng chứa đồ" trong sơn động của lão sói xám tiên sinh chứa những cây củi nhìn như bình thường nhưng kỳ thật không hề đơn giản, mặc dù nhìn như vật liệu gỗ thông thường, nhưng một cây có thể đốt rất lâu, lửa rất nóng, hơn nữa cũng không có nhiều khói.
Cứ như vậy, củi đốt mà Nguyễn Thu Thu vốn là cho là chỉ đủ đốt năm ngày, có lẽ có thể chống đỡ chừng mười ngày.
Trong thời tiết tuyết rơi ác liệt này, những thứ củi đốt có chút đặc thù này, nhất định là thứ cứu mạng bọn họ.
Bởi vì phát hiện tính đặc thù của loại củi đốt này, cho nên Nguyễn Thu Thu đun xong một chậu nước nóng, liền đem vị trí của bếp lò đá từ trong "phòng chứa đồ" dời sang "phòng ngủ chính".
"Phòng ngủ chính" là ở sau cua quẹo, hiệu quả tránh gió còn tạm được, ít nhất sẽ không thổi đến gió lạnh.
Kỳ thật Nguyễn Thu Thu còn muốn bộ da thú nàng đang mặc trên người cởi ra sửa lại một chút, làm thành một cái màn cửa đơn giản, cố định ở trên vách núi nhô ra để chắn gió, nhưng giờ nàng đang muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-benh-kieu-ac-lang-xung-hi/1608323/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.