Bởi vì lo lắng có Ma vật khác tới cửa làm tổn thương Ốc Đồng sói xám tiên sinh "mong manh", mặc dù đã trở lại sơn động không có gì khác thường hay mùi máu tươi nồng đậm, Nguyễn Thu Thu vẫn chưa thể thả lỏng.
Chạy quá nhanh làm đầu gối nóng lên, không nghe thấy sói trong "phòng ngủ chính" đáp lại, Nguyễn Thu Thu không để ý vấn đề liệu sói có khả năng cần chút không gian riêng tư chăng →_→, vội vén mành da thú dày nặng lên.
"Phu quân, chàng có sao..."
Chữ "không" còn chưa nói xong, Nguyễn Thu Thu đã bị hình ảnh lọt vào trong mắt dọa tới rồi ---
Uyên Quyết nhẹ nhàng dựa vào trên vách đá lạnh băng, lót một tấm da thú nhỏ, xương quai xanh xinh đẹp và đường cong cơ bắp như ẩn như hiện dưới lớp trường bào màu đỏ đang nửa mở.
Trên gò má nhuộm một màu đỏ rõ ràng, đôi môi mỏng hơi khô vì xấu hổ mà giương lên, hai tai lông xù nhòn nhọn trên mái tóc dài đen nhánh cụp xuống, một cái có hơi trọc, lông mao màu xám bạc mới mọc ra thưa thớt đáng thương.
Nhưng cố tình là nét mặt của sói trông có vẻ rụt rè, lại cao ngạo lạnh nhạt, vì không nhìn thấy, đôi mắt không có tiêu cự, mặt mày hờ hững mà ảm đạm, vô cùng cao lãnh, cấm dục. Làm cho Nguyễn Thu Thu trong khoảng thời gian ngắn không sờ thấu chàng sói này, rốt cuộc có phải tại lúc nàng rời đi đã lén làm chuyện xấu hổ gì không.
Chỉ là trông Uyên Quyết không có bị thương gì, xem ra cũng không có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-benh-kieu-ac-lang-xung-hi/1608396/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.