Tạ Thanh Úc cảm thấy dáng vẻ Vệ Lễ tàn bạo, nhưng không nghĩ đến hắn sẽ tàn bạo như vậy, nửa câu đều không nói, liền muốn lôi bọn họ ra ngoài.
Lôi ra hay là mang ra ngoài, ý nghĩa thật sự có chút khác biệt với cút đi ra ngoài.
Chỉ có người chết mới phải lôi ra hay mang ra.
Hơn nữa, dù cho Vệ Lễ đã cố ý che giấu , nhưng hắn cũng có thể nghe được, Vệ Lễ này bị đớt!
Thiên chi kiêu nữ lại ở bên một người như vậy, Tạ Thanh Úc chỉ cảm thấy, Triệu Hi Hằng thật sự ủy khuất.
"Nếu Vệ công tử mới hai ba câu đã không còn kiên nhẫn, thì tại sao muốn gặp chúng ta ?" Tạ Thanh Úc không nhanh không chậm nói, cái kế hoạch đã thành hình trong lòng càng trở nên kiên định.
Hắn có chút thở dài, không kiêu ngạo không siểm nịnh, "Còn chưa giới thiệu bản thân, tại hạ Tạ Thanh Úc, là sứ thần lần này."
Mí mắt mỏng manh của Vệ Lễ nhướng lên một chút, nhìn hắn, đương nhiên là bắt các ngươi xả giận rồi .
Không thì kêu các ngươi từ trạm dịch đến làm cái gì?
Bình thường hắn giết người cũng không có lý do gì, nhưng giờ nếu giết người không có lý do, Triệu Hi Hằng sẽ càng xem thường hắn. Tuy nhiên, lý do mà tên sứ thần xui rủi của Triệu Minh Cẩn này đến đây, nếu hắn nói cho Triệu Hi Hằng biết, không chừng nàng còn có thể cảm thấy hắn làm đúng.
Bất quá cái tên gọi là Tạ Thanh Úc ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-benh-kieu-ta-song-doi-ca-man/207995/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.