Tai Vệ Lễ càng đỏ hơn, quay đầu đùa nghịch ngón tay, không thèm nhìn nàng.
Lúc ấy hai người cãi nhau, hắn là người thích sĩ diện, làm sao có thể cúi đầu, nói là đến mừng sinh nhật cho nàng được. Làm vậy thật lộ ra là hắn quá không có cốt khí, giống như muốn cầu hòa.
Lúc ấy hắn còn không biết có nên thích Triệu Hi Hằng hay không, tất nhiên là không thể cúi đầu.
Ngày 1 tháng 6, là ngày Triệu Hi Hằng xách theo roi xuất hiện tại sơn động, mang hắn ra ngoài ngày. Bắt đầu từ ngày đó, Vệ Lễ mới chính thức có sinh mệnh, là người sống trên đời.
Ngày 30 tháng 11, sinh nhật Triệu Hi Hằng, hắn rõ ràng nói chán ghét Triệu Hi Hằng, hận nàng hận đến kẽ xương cũng đau, nhưng vẫn yên lặng đi thu thập hết thảy tin tức liên quan tới nàng.
Mặt hắn đỏ lên, Triệu Hi Hằng liền biết mình đã đoán đúng, nàng giả vờ tức giận nói, "Mừng sinh nhật cho ta sao lại chỉ lấy chút rượu đến như thế vậy, trong ngươi chàng chắc là không có ta rồi?"
"Câm miệng đi, ta có thể nhớ kỹ đã không tồi rồi." Vệ Lễ thẹn quá hóa giận, trực tiếp bụm miệng Triệu Hi Hằng lại, "Không đúng; ai nói là mừng sinh nhật cho nàng, chớ tự mình đa tình."
"Vậy chàng làm sao biết được sinh nhật ta ?" Triệu Hi Hằng kéo tay hắn xuống khỏi miệng, không buông tha hỏi tiếp.
"Biết thì biết thôi, nàng hỏi nhiều như vậy để làm gì?" Vệ Lễ đứng ngồi không yên, dứt khoát đứng lên,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-benh-kieu-ta-song-doi-ca-man/208099/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.