Đêm trước khi xuất chinh, bốn phía đều đèn đuốc sáng trưng, sáng như ban ngày.
Ngoại trừ Chi Chi, ai cũng không ngủ được.
Triệu Hi Hằng ngồi bên cạnh lò sưởi, kiểm tra xiêm y Vệ Lễ mang theo, lại bỏ vào trong hành lý hai hộp dầu bôi hình con sò.
Trời lạnh rất khô, cho hắn dùng.
Nàng hạ thấp mi thấp, môi mím thành một đường.
Vệ Lễ mới gội đầu, hắn nhìn khăn lau tóc có một mảnh xanh lam uông lan ra, cầm cái khăn tiến lên cho Triệu Hi Hằng nhìn, "Nàng nhìn nàng nhìn xem, ta đã gội đầu năm sáu lần rồi, sao màu mỗi lúc một phai ra nghiêm trọng như thế."
Trong giọng nói của hắn đều có oán trách cùng không kiên nhẫn, một chút bi thống ly biệt cũng không có, nghiễm nhiên như mấy lúc bình thường.
Triệu Hi Hằng lúc này mới ngẩng đầu nhìn nhìn hắn, dưới ánh nến lung linh, trong mái tóc đen nhánh của hắn phai ra mấy màu tạp sắc ...
"Người ta đã sớm nói với chàng sẽ phai màu mà." Đại khái là bị chuyện ly biệt ảnh hưởng, nàng nói chuyện cũng ôn nhu hơn rất nhiều.
"Thật phiền a, lần sau không nhuộm nữa." Hắn lầm bầm lầu bầu ngồi xuống, thò đầu qua, ưỡn mặt nói, "Lau tóc cho ta đi?"
"Ù." Triệu Hi Hằng hơi mím môi, nhận cái khăn bố, hốc mắt có chút ướt, nàng có chút sợ hãi , sợ đây là lần cuối cùng gặp mặt .
"Hay là... hay là chàng khoan hẵng đi..." Chính nàng nói đến một nửa đều cảm thấy không hiện thực, ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-benh-kieu-ta-song-doi-ca-man/208254/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.