Chiều hôm đó, Thẩm Di Thanh đã rời đi, Tần Gián vẫn còn ở Đông Cung.
Thẩm Di Thanh nhậm chức ở Kinh Triệu phủ, kiêm nhiệm làm bạn cùng học với Thái tử. Tần Gián là Chiêm sự phủ thừa, kiêm nhiệm Hàn Lâm viện thị độc*. Trừ một số trường hợp đặc biệt, phần lớn thời gian hắn đều ở Đông Cung.
Hàn Lâm viện thị độc*: Chức quan trong Hàn Lâm viện, phụ trách đọc sách cho vua, Thái tử
Buổi chiều đều bận duyệt các công văn từ các cục trong Đông Cung gửi đến, đến khi rảnh rỗi, mặt trời lặn về phía Tây, một luồng ánh sáng màu cam trải dài từ ngoài cửa sổ vào.
Nhìn ánh hoàng hôn đó, hắn không khỏi nhớ đến mấy ngày trước vào giờ này, mình đã sớm trở về Hầu phủ.
Hôm nay thì sao?
Hôm nay dường như không vội, hắn ngồi trên ghế, cân nhắc xem nên về Hầu phủ, hay trực tiếp đến ngõ Liễu Chi.
Chưa kịp suy nghĩ kỹ, có cung nhân đến nói với hắn: “Tần đại nhân, điện hạ có lời mời.”
Tần Gián nhanh chóng đứng dậy: “Điện hạ có việc gì?”
Cung nhân sắc mặt bình thản: “Tần đại nhân không cần vội, là điện hạ giữ Tần đại nhân ở lại dùng bữa cùng.”
Tần Gián an tâm.
Chu Hiển quả thật chỉ gọi hắn lại dùng bữa cùng, dùng bữa xong, bảo hắn cùng mình đi dạo trong hoa viên của Đông Cung.
Tần Gián có thể nhận ra, tuy nói sau cuộc thảo luận buổi sáng, Chu Hiển trong lòng đã có chút tự tin, nhưng không thể nào hoàn toàn bỏ qua chuyện này, coi như không có chuyện gì.
Mặt trời đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-bieu-ca-to-mac-mac/2980530/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.