Trước khi rời đi, Khương Nịnh Bảo phái người đi báo cho Khương Việt, Trương Trạm và Khương Minh Dao, sau đó hớn hở ôm cánh tay Định Quốc Công Tạ Hành rời khỏi Bách Hoa viên.
“Quốc Công gia, ta không biết thành thân là như thế nào, chuẩn bị ra sao, muốn tìm một vị ma ma có kinh nghiệm đến chỉ dẫn, chàng có chọn được người nào tốt không?”
Khương Nịnh Bảo không kiềm được nói ra vấn đề khó khăn của mình, lòng lại âm thầm chột dạ, nàng quên chuyện quan trọng nhất là chuẩn bị giá y phủ Trường Ninh Bá cũng không ai nhắc nhở nàng, vốn chưa từng gả cưới nên Khương Nịnh Bảo cũng không biết nên chuẩn bị cái gì.
Của hồi môn thì nàng đã có, phủ Trường Ninh Bá không biết có cho thêm hay không, Khương Nịnh Bảo nghĩ là không, Khương lão phu nhân còn khó nói, Trường Ninh Bá cùng Trương thị thì chắc chắn sẽkhông.
Đặc biệt là Trương thị, bà ta thèm nhỏ dãi muốn âm mưu chiếm đồ cưới của nàng, cho thêm một phần nữa mới là lạ, huống chi năm nay Ngũ muội cũng xuất giá.
Nhớ đến việc Ngũ muội được đại phu nhân Trương thị tìm ma ma dạy dỗ, vậy phải tìm một ma ma có kinh nghiệm, đừng để sơ xuất khi xuất giá thì khó coi.
Đây chính là hôn lễ duy nhất cả hai kiếp của Khương Ninh Bảo.
Nhưng việc chọn ma ma, Khương Ninh Bảo không biết bắt đầu từ đâu, chỉ có thể nhờ Định Quốc Công giúp đỡ.
Bước chân Tạ Hành chợt khựng lại, chuyện của tiểu cô nương hắn hiểu rất rõ, cha mẹ đều mất, khôngcó trưởng bối bên cạnh, Khương lão phu nhân cũng không đoái hoài đến tiểu cô nương, phu nhân Trường Ninh Bá lại chỉ biết chăm chăm vào đồ cưới của nàng nghĩ đến tình cảnh của tiểu cô nương, hắnlại đau lòng.
“Giao cho ta.” Tạ Hành nói.
Mặt Khương Nịnh Bảo nhuộm đầy phấn khởi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-cha-cua-nam-chinh/643413/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.