Trước khi tổ chức lễ tắm ba ngày, Khương Nịnh Bảo quyết định lấy nhũ danh cho song bào thai, Tạ lão phu nhân mạnh mẽ ủng hộ con dâu, vì thế nàng hưng trí bừng bừng cùng Định Quốc Công thảo luận.
"Quốc Công Gia, bọn họ là song sinh, không bằng lão đại kêu Kỳ nhi, lão Nhị kêu Lân ca nhi có được không?" Khương Nịnh Bảo không nghĩ sẽ lấy tên cho hai tiểu gia hoả nhà mình là vật gì đó hay bánh trôi hoặc tên thức ăn.
Định Quốc Công khóe miệng khẽ nhếch cười: "Hai nhũ danh nghe rất hay."
Khương Nịnh Bảo đuôi mày khóe mắt tràn đầy ý cười.
"Quốc Công Gia, cái gì chàng cũng chiều thiếp, sẽ làm hư thiếp."
Định Quốc Công lông mày phong thâm thúy nhếch lên, duỗi bàn tay, ôm thân hình còn nở nang của nàng vào trong ngực, khuôn mặt tuấn tú góc cạnh rõ ràng dán trên khuôn mặt hồng hào tinh tế của nàng, thanh âm khàn khàn.
"Vui vẻ tự nguyện."
Đôi mắt Khương Nịnh Bảo rạng rỡ long lanh, đôi môi không tự chủ mà cong lên.
Quốc Công Gia càng ngày càng biết nói chuyện.
Tạ lão phu nhân nghe thế hai cái nhũ danh sau, miệng không ngừng lẩm bẩm: "Kỳ nhi, Lân ca nhi, vừa nghe liền là một đôi, này nhũ danh lấy tốt."
Hai cái tiểu tử kia nhũ danh liền quyết định như vậy.
Mà không chú ý tới Tạ Cảnh Dực đang đứng bên cạnh nghe được nhũ danh hai người em trai, cả người không tự chủ cứng lên một chút, trong mộng hắn cũng có con trai.
Tuy nói không phải song sinh con, nhưng nhũ danh cũng là kêu này hai cái danh nhi.
Tạ Cảnh Dực trong lòng trong lúc nhất thời không biết là mùi vị gì.
Khương Nịnh Bảo lấy nhũ danh là do trong trí nhớ mà nghĩ ra, "Nịnh Bảo" đời trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-cha-cua-nam-chinh/643471/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.