Nhìn bộ y phục gắn đầy kim châm, sắc mặt Thúy Bích trở nên xanh mét, thân hình thon gầy mảnh mai cũng kịch liệt run rẩy.
"Nô tỳ...... Nô tỳ......"
"Hay cho một nô tỳ thấp kém lại dám làm càn trước mặt cô!" Dùng sức đập bàn, Đoạn Càn Mục vẻ mặt nghiêm khắc.
"Nô tỳ biết tội." Thúy Bích lập tức cúi người dập đầu, dập đầu liên tục với Đoạn Càn Mục.
"Nói như vậy là ngươi thừa nhận?" Đoạn Càn Mục cao cao tại thượng nhìn xuống Thúy Bích, ánh mắt lạnh như băng sương.
Đứng ở một bên Tô Khanh Hàn không hiểu gì.
Đoạn Càn Mục đây là đang làm cái gì vậy? Thay cậu ra mặt?
Nhịn không được trợn trắng mắt, Tô Khanh Hàn nhìn Đoạn Càn Mục trong ánh mắt không có nổi một tia biết ơn.
Hắn không tin Đoạn Càn Mục.
Trước kia không bây giờ lại càng không.
Nhưng mà lúc này trong lòng Đoạn Càn Mục đang suy nghĩ: Tô Khanh Hàn nhất định đã cảm động đến mức sắp khóc rồi? Có cô thay hắn làm chủ rồi kia mà.
Kết quả vừa quay đầu, hắn phát giác ra Tô Khanh Hàn đang dùng một loại ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm xem hắn muốn làm gì.
Ánh mắt này khiến Đoạn Càn Mục phải lắp bắp kinh hãi, đồng thời cũng gợi lên sự hứng thú với Tô Khanh Hàn.
Lúc này, khuôn mặt nhỏ của Thúy Bích đã trắng bệch, hai hàng nước mắt không tự chủ được mà chảy ra.
"Nô tỳ thừa nhận...... Là nô tỳ làm, nhưng nô tỳ không hối hận!"
Những lời cuối cùng này, Thúy Bích cơ hồ là hét lên, âm thanh nghẹn ngào.
Tô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-dich-tuong-mieu-nhat-thanh/1683235/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.