"Cái này......" Đoạn Càn Mục mở miệng, trong lúc nhất thời cũng không biết giải thích như thế nào.
Tâm tư hắn xác thật không ở trên người Phạm Thừa Ngọc.
Thật ra hắn cũng rất chờ mong Phạm Thừa Ngọc hai người tới thưởng thức hoa mẫu đơn, nhưng mà sau khi nhìn thấy Phạm Thừa Ngọc, trong đầu hắn toàn là hình bóng Tô Khanh Hàn.
"Xin lỗi Thừa Ngọc......" Đoạn Càn Mục rót một chén rượu, uống một hơi cạn sạch, "Ta tự phạt một chén."
"Điện hạ, Thừa Ngọc cũng không có ý trách cứ điện hạ...... Thừa Ngọc chỉ là rất lo lắng cho điện hạ, nếu điện hạ có gì phiền lòng, nếu ngài không chê, có thể nói cho Thừa Ngọc nghe một chút!"
Đôi mắt nhìn gương mặt Phạm Thừa Ngọc tươi cười ôn tồn lễ độ, Đoạn Càn Mục tức khắc có cảm giác thể xác và tinh thần đều được chữa khỏi.
"Vẫn là Thừa Ngọc tốt với ta! Săn sóc như vậy......"
Được Đoạn Càn Mục khích lệ, Phạm Thừa Ngọc thẹn thùng mà cúi đầu, khóe môi nhếch lên.
"Chỉ là chuyện liên quan đến Tô Khanh Hàn, hỏng rồi nhưng cô rất có hứng thú, cô vừa nhớ tới hắn đã giận sôi máu."
Đột nhiên nghe thấy Đoạn Càn Mục nhắc tới Tô Khanh Hàn, nụ cười Phạm Thừa Ngọc trên môi đột nhiên đọng lại.
Ngẩng đầu nháy mắt, trên mặt Phạm Thừa Ngọc khôi phục lại vẻ cười nhạt điềm đạm, hắn mời Đoạn Càn Mục một chén rượu, "Khi trước điện hạ đã trừng phạt Tô Khanh Hàn, chẳng lẽ hắn còn dám gây sóng gió sao?"
Ầm!
Đoạn Càn Mục dùng sức ném chén rượu quăng ngã ở trên bàn bạch ngọc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-dich-tuong-mieu-nhat-thanh/1683240/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.