Đang định rót một ly rượu cho Lâm Vân, bàn tay cầm bình rượu chợt khựng lại, Phạm Thừa Ngọc cứng đờ.
"Lâm đại nhân lời này là có ý gì? Ta nghe không hiểu?"
Âm thanh rót rượu vang vọng khắp nhã gian, nghe rất rõ ràng.
Lâm Vân cũng không muốn tốn nhiều môi lưỡi với Phạm Thừa Ngọc, trực tiếp lấy ra từ ống tay áo một đốm khăn tay, làm trò mở ra trước mặt Phạm Thừa Ngọc.
Trong chiếc khăn tay là từng mảnh nhỏ túi thơm bị Đoạn Càn Mục ném vỡ, mặc dù Đoạn Càn Mục đã giải quyết hiểu lầm đối với Tô Khanh Hàn, nhưng chứng cứ Lâm Vân vẫn giữ lại toàn vẹn.
"Phạm đại nhân, đây là túi thơm của Thái Tử Phi, ngài có thể nhận ra chứ?"
"Có chút ấn tượng!" Phạm Thừa Ngọc thuận miệng trả lời.
"Không sai." Lâm Vân gật gật đầu, nhìn chằm chằm ánh mắt Phạm Thừa Ngọc tựa như châm bén nhọn, "Ngài không thể không có ấn tượng, bởi vì ngài đã từng làm một chiếc túi thơm khác giống như túi thơm của sứ thần Bạch Mạnh Cung Quốc, hơn nữa ở trong bữa tiệc tiễn đưa lơ đãng đụng vào Thái Tử Phi, khiến cho túi thơm trên người Thái Tử Phi rơi xuống trên mặt đất."
"Lâm đại nhân nói lời này...... Là muốn chứng minh cái gì?" giả cười trên mặt Phạm Thừa Ngọc giảm dần, nhìn thẳng vào ánh mắt Lâm Vân theo một tia hiếp bức và uy hiếp.
Lâm Vân không khỏi khẩn trương.
Tuy nói hắn không cho rằng võ công của mình quá yếu, cũng không tin Phạm Thừa Ngọc dám can đảm ở chỗ này thu thập hắn thế nào,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-dich-tuong-mieu-nhat-thanh/1683362/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.