Tô Khanh Hàn hoảng sợ.
"Đừng lộn xộn."
Gối lên đùi Tô Khanh Hàn, Đoạn Càn Mục chẳng hề để ý mà ra lệnh, "Ngoan ngoãn làm gối đầu cho cô, bằng không cô sẽ ném ngươi vào đại lao."
Nghe lời nói tràn ngập uy hiếp, Đoạn Càn Mục nói lại rất mềm nhẹ, so với mệnh lệnh càng như một loại làm nũng.
"Ách......"
Giựt giựt khóe miệng, Tô Khanh Hàn không biết làm sao.
Tư thế này khiến cả người hắn không thoải mái, cảm thấy so với bị Đoạn Càn Mục đè ở dưới thân càng khiến hắn cảm thấy thẹn hơn.
Gối đầu lên người Tô Khanh Hàn, Đoạn Càn Mục hơi khép mi mắt, mặt mày trở nên bình thản hưởng thụ.
"Thật thoải mái như vậy."
Nghe Đoạn Càn Mục nỉ non, Tô Khanh Hàn bất đắc dĩ thở dài.
Đoạn Càn Mục thoải mái, mà hắn thì sao?
Cảm giác tiếp tục duy trì tư thế này, hai đùi hắn sớm muộn gì cũng bị tê không thể động đậy.
"Ngươi muốn nằm trên đùi ta bao lâu?"
"Đương nhiên nằm đến khi cô nhớ mới thôi."
"Ngươi......"
Tô Khanh Hàn bị Đoạn Càn Mục làm nghẹn không lời gì để nói.
Đoạn Càn Mục nhịn không được cười ha ha ha, "Tô Khanh Hàn, ngươi nói ngươi tính tình vừa xấu lại ương ngạnh, miệng cũng không ngọt, gương mặt này còn chắp vá, cô thật buồn bực ngươi sao lên được chức đại tướng quân hay vậy?"
Nói như vậy, Đoạn Càn Mục nhướng mày, nhìn về phía mặt Tô Khanh Hàn.
Hắn nói Tô Khanh Hàn lớn lên chắp vá kỳ thật là lời nói dối, dung mạo Tô Khanh Hàn có thể nói là kinh vi thiên nhân,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-dich-tuong-mieu-nhat-thanh/1683375/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.