Người này đúng là Đoạn Càn Mục.
Đoạn Càn Mục vẫn bộ dáng cũ, đầu đội kim quan, thân khoác hoa phục, vừa xuất hiện, như ánh nắng lóa mắt, nháy mắt chiếu sáng nhà giam âm trầm đen tối.
Đi theo phía sau hắn là Đoạn Càn Lân.
Đây là lần đầu tiên Đoạn Càn Lân đến thăm đại lao Hình Bộ, tuy nói nhà giam không phải nơi tốt đẹp gì, nhưng đối với Đoạn Càn Lân mà nói, hết thảy nơi này xa lạ và mới mẻ, cho nên hắn quay đầu nhìn trái ngó phải, đôi mắt to tròn tràn ngập ngạc nhiên.
"Vi thần tham kiến Thái Tử điện hạ, Duệ Vương điện hạ."
Thấy Đoạn Càn Mục và Đoạn Càn Lân đại giá quang lâm, Lý Hàn lập tức nơm nớp lo sợ quỳ xuống thỉnh an hai người.
Đoạn Càn Mục cầm thánh chỉ trong tay giơ lên cao mở ra, câu chữ lời nói rõ ràng: "Lý Hàn tiếp chỉ...... Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, án quan cổ nguyền rủa chuyển giao toàn quyền cho Hoàng Thái Tử và thất hoàng tử thẩm tra xử lí, Hình Bộ phối hợp, hết thảy nghe theo Hoàng Thái Tử an bài, khâm thử."
"Vi thần...... Lãnh chỉ." Lý Hàn vươn đôi tay run rẩy tiếp nhận thánh chỉ, cảm giác đôi tay bản thân nặng tựa ngàn cân.
Lâm Vân và Đoạn Càn Thuần ở trong nhà lao dỏng tai nghe thánh chỉ không nhịn được hai mặt nhìn nhau.
Bọn họ không hiểu án tử sao có thể dễ dàng chuyển giao cho Đoạn Càn Mục thẩm tra xử lí như thế?
"Mở cửa ngục, thả người."
Đoạn Càn Mục tùy ý vung tay với Lý Hàn, ra lệnh một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-dich-tuong-mieu-nhat-thanh/1683383/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.