Đoạn Càn Thuần không khỏi sửng sốt, chớp chớp hàng mi dài.
Trong phòng lâm vào cảnh an tĩnh, một lát, chỉ thấy Đoạn Càn Thuần duỗi tay, dùng sức nhéo mũi Đoạn Càn Lân.
"Ta nói thất đệ, đệ làm sao vậy? Lại có đối tượng mới rồi à?"
"Cái gì mà " lại có "?!" Đoạn Càn Lân cực kỳ tức giận đập bàn đứng lên, "Nhị ca ca sao nói ta giống như hoa hoa công tử! Từ nhỏ đến lớn, ta ngay cả một người ý trung nhân cũng không có!"
"...... Ha?" Nghe Đoạn Càn Lân nói, Đoạn Càn Thuần đơ người, nghiêng đầu, "Gì ngay cả ý trung nhân cũng không có là sao? Tên Bạch Mạnh kia...... Hắn không phải ý trung nhân của đệ sao?"
"Cái......"
Không nghĩ tới Đoạn Càn Thuần vậy mà nói trắng ra như thế, Đoạn Càn Lân cứng người, gương mặt vốn đã đỏ giờ đây càng đỏ hơn như một chiếc đèn lồng đang cháy.
"Ca...... ca ca ca, ca nói bừa gì đó!"
Đoạn Càn Lân gấp đến độ thiếu chút nữa cắn lưỡi, "Ai nói Bạch Mạnh là ý trung nhân của ta?"
Đoạn Càn Thuần bị phản ứng của Đoạn Càn Lân lạy ông tôi ở bụi này làm cho tức cười, "Ồ ồ, nếu hắn không phải ý trung nhân của đệ, vậy đệ đỏ mặt làm gì?"
"Ta mới không có!" Đoạn Càn Lân dùng sức che mặt.
Đoạn Càn Thuần nhịn không được che khóe môi cười trộm, "Bản mặt của đệ đã đỏ thành đít khỉ rồi còn nói không có? Nếu không đệ đi soi gương thử đi?"
"Nhị ca ca đúng là chán ghét!" Đoạn Càn Lân tức giận tùy tay túm bầu rượu, nhưng cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-dich-tuong-mieu-nhat-thanh/300951/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.