Rạng sáng, năm giờ, bầu trời còn chưa sáng hẳn, Giản Lộ với Lâm An Thâm bị từng hồi chuông liên tục phá tan mộng đẹp.
Giản Lộ mở mắt nhập nhèn, sờ sờ tủ đầu giường tìm di động của mình. Nhìn, lại nhìn, không phải của cô… đẩy người bên cạnh: “Là của anh…”
Lâm An Thâm vẫn trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, một tay còn đang ôm chặt lưng Giản Lộ, một tay với lấy di động của mình, đặt bên tai: “…”
Giản Lộ thả mình xuống giường, chuẩn bị ngủ tiếp. Nhưng mà bên cạnh, Lâm An Thâm bỗng nhiên ngồi đậy, nghe giọng người trong điện thoại, hai hàng lông mày nhăn tít lại. Gương mặt ngái ngủ hai giây trước đã thay bằng vẻ mặt nghiêm túc, Giản Lộ cũng dứt cơn buồn ngủ.
Lâm An Thâm gác máy.
Giản Lộ không hiểu hỏi: “Có chuyện gì sao?”
Lâm An Thâm nhắm mắt hai giây, rất nhanh lại thay đổi sắc mặt: “Không có việc gì.”
Giản Lộ hồ nghi nhìn anh, vừa định nói gì thì điện thoại của Lâm An Thâm lại reo.
Chỉ kêu một lúc, Lâm An Thâm quyết đoán ngắt máy, còn tắt di động. Anh sờ sờ đầu Giản Lộ: “Còn thời gian, ngủ tiếp đi.”
Giản Lộ cũng rất muốn ngủ tiếp, tối qua Lão hồ ly làm ầm ỹ đến khuya mới cho cô ngủ, xương cốt cô bây giờ đều rã cả ra rồi… Nhưng vẫn không an tâm, nhìn sắc mặt của anh chắc chắn đã xảy ra chuyện gì rồi?
Lâm An Thâm liền dang tay ra, kéo Giản Lộ cùng nhau nằm xuống: “Ngủ nhiều một chút, đến giờ anh gọi em.”
Giản Lộ nằm trong lòng anh không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-lam-an-tham/423993/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.