Lại là sáng sớm.
Đợi Lâm An Thâm ra khỏi nhà 30 phút, Giản Lộ cũng đi theo.
Đến bệnh viện, Peter đã chờ ở cửa từ sớm. Anh đến trước mặt Giản Lộ: “Sắc mặt của em kém lắm, muốn chờ đến ngày mai… mới làm không?”
Giản Lộ lắc đầu, giọng thều thào nhưng không đồng ý: “Không cần. Vào thôi.”
Peter đành đuổi theo cô.
Những thứ dụng cụ lạnh như băng không tình cảm chạm vào cơ thể Giản Lộ.
Các chất gây tê bắt đầu phát huy tác dụng. Thậm chí Giản Lộ còn không cảm giác được cánh lạnh những dụng cụ kia nữa.
Nhưng tâm trí cô rõ ràng hoảng loạn, tiếng dụng cụ giải phẫu va chạm, tiếng dụng cụ ở trong cơ thể mình, bức tượng thịt bên trong tử cung phát ra những âm thanh đang sợ, còn có… tiếng đứa bé khóc thất thanh…
Giản Lộ đau đến mức chỉ biết rơi lệ.
Sau khi Lâm An Thâm nhận được điện thoại lập tức chạy như bay đến bệnh viện, một đường lái xe như đòi mạng. Anh xông vào bệnh viện, tất cả mọi người đều bị dọa sợ, chỉ thấy một gã đàn ông mặt trắng bệch như muốn giết người đi thẳng đến phòng giải phẫu.
Tay chân anh lạnh như băng, trước mắt trống rỗng. Anh chỉ muốn biết mình muốn chạy, muốn chạy thật nhanh. Một mạch chạy lên tầng sáu, mặc kệ những tiếng kêu sợ hãi hai bên đường, có dọa người khác hay không, có đụng vào ai hay không, anh chỉ cần tìm được vợ anh, con anh nhanh nhất mà thôi. Đó là toàn bộ sinh mệnh của anh, anh đang tìm chính sinh mệnh mình!
Hành lang dài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-lam-an-tham/424130/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.