An Vô Dạng cho rằng Đôn Đôn sẽ đi về phía mình, thế nhưng không nghĩ tới mục tiêu của bé con là gấu bông: “……” Cậu vươn hai tay có vẻ rất xấu hổ.
Lúc này cậu thấy được nam nhân vẻ mặt nghiêm túc đứng ở cửa nhìn lén.
Vì ‘ trả thù ’ Đôn Đôn, An Vô Dạng càng bạo gan, đứng lên nhào về hướng cửa, như vậy có thể giảm bớt sự xấu hổ của mình, cũng có thể liên lạc một chút cảm tình với Hoắc Vân Xuyên.
Thật là một hành động sáng suốt.
Hoắc tổng tâm hoa nộ phóng đón được thiên sứ nhào vào trong ngực, mặt mày lạnh lùng bởi vậy tan rã như băng tuyết, cười nói: “Nhớ tôi?”
Hắn cảm thấy chắc là như vậy, trong lòng thầm thở dài đúng là quỷ dính người.
“Ừm, nhớ anh……” An Vô Dạng nhỏ giọng nói.
Nam nhân đối diện, ôm cái trán cậu, cẩn thận hôn vài ngụm: “Đôn Đôn đã đi được?”
“Đúng đó, một chốc lát em sẽ ôm con đến làm ông nội bất ngờ.” Nói tới chuyện này, An Vô Dạng lập tức trở nên cao hứng phấn chấn hẳn lên, trong đầu nghĩ kỹ kế hoạch bước tiếp theo.
Ừm, còn có thể tạo bất ngờ cho ông nội bà nội Đôn Đôn.
Bọn họ nhất định sẽ thật cao hứng. Edit: HuynhJJ
“A……” Đôn Đôn bắt được gấu, đứng lên tìm ba ba khắp nơi, sau khi tìm một vòng cuối cùng nhìn thấy, hai người ba ba của bé chơi hôn hôn: “……”
Đôn Đôn túm gấu bông thở phì phì chạy tới, ôm lấy chân An Vô Dạng, ê a tru lên.
An Vô Dạng cúi đầu nhìn, dáng vẻ nhỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-lao-cong-nha-giau/2258310/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.