“ Đã nhìn thấy cổng thành Hà Trì.” Vong Âm nói xong lại thấy có gì đó không đúng, trước cổng thành có binh lính tra xét, rất nhiều người không thể vào thành mà tụ tập thành một đám đông ồn ào.
Không hề cho ngựa chạy chậm lại để tránh nghi ngờ, Vong Âm nói: “ Vương gia, có tra xét, chúng ta nên làm gì.”
Ngôn Phong nghe xong lại nói: “ Bất Triết đã nói tự có sắp xếp thì không cần phải lo lắng, tiếp tục đi thẳng.”
“ Tuân lệnh.” Đối với những thuộc hạ như họ, lòng tin và tín nhiệm của chủ tử chính là thứ quan trọng nhất. Vương gia chưa từng khiến bọn họ nghi ngờ điều đó, Vong Âm nâng khóe môi cười không thấy rõ rồi lại cho ngựa chạy nhanh hơn tiến thẳng cổng thành.
“ Đứng lại.” Thấy xe ngựa từ xa, quân lính thủ thành đã lập tức cho chặn lại, kẻ tướng dẫn đầu lớn tiếng: “ Lập tức ngừng lại cho ta, các ngươi là ai, từ đâu đến?”
“ Vị đại ca này, xin hỏi vì sao lại chặn cổng thành.”
Thấy kẻ lôi thôi không trả lời, tên kia lại gắt giọng: “ Quyền Chung đại nhân đã có lệnh, những ngày này tất cả những người muốn vào thành phải tra xét rõ ràng thân phận, nếu không thể xác minh thân phận thì bất cứ ai cũng không thể vào thành.”
“ Chúng ta là người từ xa đến, chỉ là dân thường muốn qua thành cũng không có cách xác mình thân phận, không biết có thể thông cảm một chút?”
Tên nọ cười lớn, hắn lại hướng xe ngựa nói: “ Ta lại thấy các ngươi chẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-nguoi-lam-tieu-thiep-lay-nguoi-ve-lam-hoang-hau/2641220/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.