Trời vừa hửng sáng, Thẩm Xuân đã bị nóng đến tỉnh giấc. Nàng mơ mơ màng màng vươn tay sờ soạng, mới phát hiện không biết kẻ nào vô lương tâm lại đắp cho nàng một chiếc áo.
Trước khi kịp mở miệng mắng người, ánh mắt nàng lướt qua cặp nến long phụng bên giường đã cháy hết, cuối cùng cũng dần tỉnh táo.
Nàng, Thẩm Xuân, đã thành thân rồi!
Vậy nên chiếc áo này, là của phu quân nàng, Tạ Ngọc.
Thẩm Xuân ôm lấy chiếc áo, hai bàn chân nhỏ vô thức vung vẩy trong không trung.
Lần đầu tiên nàng gặp Tạ Ngọc là từ tám, chín năm trước.
Khi ấy, nàng lên núi hái nấm để đem đi bán lấy tiền, vô tình sẩy chân rơi vào bẫy thợ săn, bắp chân bị cạm bẫy siết chặt đến chảy máu, chỉ có thể nằm yên chờ chết. Ai lại dám mạo hiểm vào rừng tìm một tiểu cô nương không thân không thích như nàng?
Nào ngờ số nàng chưa tận, một thiếu niên tuấn tú, bị lạc đường trong núi lớn lại tình cờ đi ngang, cứu nàng thoát khỏi quỷ môn quan, không chỉ giúp nàng băng bó vết thương, mà còn cung cấp thức ăn và nước uống.
Để báo đáp ân tình, Thẩm Xuân đã chỉ đường cho hắn, thế là hắn cõng nàng ra khỏi núi. Đến khi chia tay, hắn mới mỉm cười nói: "Tạ Ngọc, ta tên là Tạ Ngọc."
Nàng cứ tưởng cả đời này sẽ không còn gặp lại hắn. Không ngờ vài năm sau, Thẩm Xuân được một gia đình quý tộc đưa về.
Nửa tháng trước, trong một bữa yến tiệc cung đình,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-ngoc-lang-that-boi-tuu/2746689/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.