Tạ Ngọc hiếm khi cảm thấy khó xử như vậy trong đời, hắn nhíu mày nhẹ trở về phòng ngủ.
Thẩm Xuân đã xõa tóc, thay đồ ngủ, ngồi trước bàn tập viết chữ. Nàng đã học xong những cuốn cơ bản như Tam Tự Kinh và Thiên Tự Văn, trước mặt đang mở một cuốn Kinh Thi đang nghiêm túc ghi chép. Tạ Ngọc đi tới, hỏi nàng một cách tùy ý: "Đang chép bài nào vậy?"
Thẩm Xuân chỉ có thể miễn cưỡng nhận ra chữ, chưa hiểu được ý nghĩa, nên trả lời: "Tề Phong – Tệ Cẩu.*"
(*) Tệ Cẩu (敝 笱): Bài thơ nằm trong phần Tề Phong. Năm 692 TCN, phu nhân Văn Khương gặp Tề Hầu ở đất Chước. Năm 690 TCN, thết đãi Tề Hầu ở Chúc Khâu. Năm 689 TCN, đến Tề Sư. Năm 687 TCN, gặp Tề Hầu ở đất Phòng, lại gặp Tề Hầu ở đất Cốc. Người nước Tề lấy việc cái giỏ rách không bắt được cá to mà ví với Lỗ Trang Công không ngăn được bà Văn Khương dâm loạn
Biểu cảm của Tạ Ngọc đột nhiên trở nên kỳ lạ.
Thẩm Xuân thành tâm hỏi: "Bài này có ý nghĩa gì vậy?"
Tạ Ngọc nuốt nước bọt, dịch theo nghĩa đen: "Nói về cảnh cá bơi qua bơi lại trong cái giỏ."
Tuy nói về cái giỏ và cá, nhưng thực ra cả bài đều mô tả cảnh nam nữ hoan ái. Thẩm Xuân chọn đúng bài này để hỏi hắn, thật là vi diệu.
Thẩm Xuân nghe mà chỉ hiểu được một nửa, còn phải giả vờ hiểu: "À à? Ồ."
Hắn khép sách lại nhắm mắt, rồi lại liếc nhìn trước người nàng - vì ở trong phòng nên nàng chỉ mặc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-ngoc-lang-that-boi-tuu/2746704/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.