“Kỷ Sơ Hòa lúc này muốn ta đến Lưu Hoa Cung làm gì!” Từ Yên Nhi không khỏi lại căng thẳng, hỏi Bình Nhi: "Phu nhân vì sao lại muốn ta qua đó?"
“Dì nương, lúc người đi kính trà, chẳng phải đã xảy ra khẩu chiến với Đông Dì Nương sao? Đông Dì Nương đã đi mách rồi.”
Từ Yên Nhi lập tức thở phào nhẹ nhõm, "Ta còn tưởng là chuyện gì ghê gớm! Ta xem Kỷ Sơ Hòa có thể làm gì được ta!"
Lưu Hoa Cung.
Kỷ Sơ Hòa ngồi trên chiếc ghế vuông dưới cửa sổ xem sổ sách.
Đông Linh ngồi trước bàn không xa, đến thở mạnh cũng không dám, sợ làm phiền Kỷ Sơ Hòa.
Không hiểu vì sao, lúc Kỷ Sơ Hòa xem sổ sách thậm chí còn nghiêm túc hơn cả lúc nàng ta ra oai xử lý người hầu, khiến người ta không khỏi sinh lòng sợ hãi.
Nàng ta còn có chút chột dạ.
Không biết mấy trò nhỏ của nàng ta, có bị phu nhân nhìn thấu không.
“Tiểu thư, Từ Dì Nương đã đến.” Miên Trúc nhẹ giọng nhắc nhở.
Kỷ Sơ Hòa khép sổ sách lại, không rời khỏi ghế, chỉ xoay người một cái, Miên Trúc lập tức đẩy chiếc bàn con đến, để nàng tựa vào.
Từ Yên Nhi bước vào, qua loa tiến lên hành lễ, "Bái kiến phu nhân."
“Hôm nay ngươi và Đông Dì Nương xảy ra khẩu chiến, còn làm Đông Dì Nương bị thương, đúng không?” Kỷ Sơ Hòa nhàn nhạt hỏi.
“Phu nhân, người không thể tin lời gièm pha của nàng ta, chính nàng ta là người khiêu khích ta trước!” Từ Yên Nhi chỉ vào Đông Linh lớn tiếng phản bác.
“Ai là người mở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/2865494/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.