Kỷ Sơ Hòa trong lòng thầm nghĩ, người người đều đồn rằng Hoài Dương Vương tầm thường vô vị, khi còn là hoàng tử chẳng có chút tồn tại cảm nào, trong tranh quyền đoạt vị cũng chẳng ai để tâm đến hắn, khi đã là Hoài Dương Vương lại càng không có gì nổi trội, mảnh đất phong Hoài Dương này vừa hẻo lánh vừa nghèo nàn, cũng chẳng được ai coi trọng.
Thật ra, không hẳn là vậy.
Chính vì để tất cả mọi người coi thường hắn, cho rằng hắn tầm thường vô dụng, hắn mới có thể sống tốt.
Có thể bình an sống sót trong cuộc tranh giành ngôi vị, lại còn có thể giữ được mảnh đất phong, đây có thực sự là kẻ tầm thường vô dụng sao?
Cải cách binh dịch ở kiếp trước có thể thấy rõ, Hoài Dương Vương có lòng nhân từ và chí lớn, nhưng đáng tiếc thân phận không cho phép hắn quá ôm ấp hoài bão.
Kiếp trước mảnh đất phong Hoài Dương này sau một phen cải cách, đã bắt đầu xuất hiện cảnh tượng phồn vinh.
Nếu không phải bị liên lụy vào tranh chấp hoàng quyền, bị mãn môn sao trảm, mảnh đất phong Hoài Dương này dưới sự cai trị của Hoài Dương Vương, hẳn sẽ càng phồn vinh hưng thịnh hơn.
Hoài Dương Vương giận đùng đùng trở về Vương phủ, trực tiếp đến Mặc Viên.
Hắn đã phái người đi tìm Tiêu Yến An, chỉ đợi Tiêu Yến An hồi phủ, hưng sư vấn tội.
Đứa con này hắn không thể chiều chuộng nữa!
Vì một nữ nhân mà sống chết luỵ tình, lại còn dám bỏ mặc quân vụ, quả thực là hồ đồ!
Hoài Dương Vương đột nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/2872772/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.