Đông Linh nhìn Kỷ Sơ Hòa với vẻ mặt sùng bái, “Phu nhân, người đối với ta thật tốt! Biết ta mang thai sợ ảnh hưởng tâm trạng của ta, nên đặc biệt sắp xếp viện tử của Từ di nương ở cách ta xa như vậy.”
Kỷ Sơ Hòa thật sự không nghĩ nhiều đến vậy.
Chẳng qua Phi Hà Uyển gần Mặc Viên hơn một chút, Thế tử qua lại cũng tiện lợi.
…
Tiêu Yến An trực tiếp rời khỏi phủ, phái người đi chuyển đồ đạc của Từ Yến Nhi. Nhất định phải trước khi mặt trời lặn, chuyển toàn bộ đồ đạc của Từ Yến Nhi ra khỏi Mặc Viên.
Đêm đến, hắn mới có thể được thanh tĩnh.
Từ Yến Nhi đích thân chỉ huy người chuyển đồ đạc, sau khi thu dọn xong, cũng có mấy rương lớn.
Những thứ này đều là Tiêu Yến An ban cho nàng, giờ đây, cũng xem như tài sản riêng của nàng, cũng là những thứ duy nhất thuộc về nàng.
Từ Quý vừa chết, Từ gia liền tán gia bại sản để trả hết nợ nần.
Từ gia không còn lưu lại hậu nhân.
Từ Yến Nhi cũng chẳng còn lại thứ gì.
Nàng ta còn lo lắng tiền của Từ Quý không đủ để trả nợ, đến lúc đó, còn phải lấy tiền của nàng ta ra bù vào.
Là nàng ta đa lo rồi, nay nàng ta còn giữ được ngần ấy đồ vật, cũng không tính là ít.
Phi Hà Uyển được dọn dẹp xong, cửa sổ sáng sủa, sạch sẽ, Kỷ ma ma còn đích thân phái hạ nhân đến, sắp xếp cũng coi như chu đáo.
Bình Nhi giúp Từ Yến Nhi trải giường xong, trên mặt đầy ý cười.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-nham-hao-mon-chu-mau-kho-duong/2877121/chuong-963.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.