Editor: Huyền Thiên Tiểu Tử
Quá trưa, Lý Hiển mệt mỏi.
Từ Oản đứng cạnh hắn, nhìn hắn nghiến răng, trong tay còn cầm bút, ngủ gà ngủ gật, không khỏi bật cười.
Nhìn kỹ một chút, khuôn mặt Lý Hiển khẽ động, dường như muốn ngã xuống mặt bàn, nàng vội vàng đưa tay ra.
Lập tức Lý Hiển gối đầu lên lòng bàn tay nàng, mặt hắn dụi vào tay nàng cọ cọ.
Nàng cũng đau lòng cho hắn, chỉ mới vừa lớn một chút, canh ba đã phải thức dậy, khẽ nâng mặt hắn lên, từ từ đặt mặt hắn nằm sấp xuống bàn, xoay người ngồi xuống cạnh hắn.
Ở cạnh hắn khá lâu, đối với việc bắt chước chữ viết Lý Hiển, có thể nói là thuận buồm xuôi gió.
Việc này Từ Oản mới phát hiện, hai tay nàng đều có thể viết chữ, để thuận tiện, tay trái còn cố ý bắt chước chữ viết Lý Hiển, cả ngày hai người đều ở cùng nhau, thỉnh thoảng giúp hắn làm chút bài tập.
Bên cạnh không có ai, chỉ lo Thái Phó quay trở lại nên liên tục lén nhìn cửa, Lý Hiển đang nằm sấp lên bàn chợt cười hắc hắc.
Từ Oản không nói gì nhìn hắn, phát hiện hắn đang cười trong mộng, không biết hắn đang mơ cái gì, cười rất vui vẻ, dù đứa nhỏ thế nào, đều có tính trẻ con, mới viết được vài chữ, lại nghe có tiếng bước chân, vội đẩy Lý Hiển một cái.
Lý Hiển lập tức tỉnh táo, vội vàng ngồi ngay ngắn.
Đẩy bài tập trước mặt hắn, hai người đều giả vờ như không có chuyện gì, bước vào là Thục Nhàn cô cô, thời tiết đang nóng lên,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-the-thanh-sung-phi/2680537/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.