Về nhà sau một ngày học hành vất vả, em nằm phịch xuống cái ghế sofa. Lớp 12, đi học như đi đánh trận vậy, khéo còn mệt hơn ấy chứ. Đấy là em còn học khá nên không phải cày nhiều, chứ mấy thằng bạn em chúng nó cày như trâu ấy, cả tuần may ra có 1-2 buổi nghỉ. Thấy em có vẻ mệt mỏi, Trân hỏi:
-Minh mệt lắm hả, uống nước chanh không Trân pha cho.
-Có có. - Em gật đầu lia lịa.
Chỉ một lát sau, hai cốc nước chanh đã được Trân pha xong. Hai đứa ngồi cạnh nhau, nhâm nhi cốc nước chanh mát lạnh, mệt mỏi trong em dường như tan biến. Ngồi không cũng chán, em lọ mọ bật đầu karaoke nhà em lên, thi rống à nhầm thi hát với Trân, Em chọn bài "Chỉ anh hiểu em" của thím Khắc Việt, bài này vừa hay lại dễ hát. Em hát hết mình, chẳng khác gì ca sĩ trên sân khấu. Trân ngồi nghe, cười tít cả mặt, thấy vậy em càng rống tợn. Bỗng bà hàng xóm gọi om xòm ngoài cửa:
-Thằng Minh mày rống bé thôi để cho em bé còn ngủ. Mày định tra tấn cả xóm hả!
Thấy vậy em bèn lật đật ra xin lỗi, đi vào thấy Trân ngồi nhìn em cười tủm tỉm. Em quê quá nhưng vẫn làm mặt ngầu, lạnh lùng tắt đầu, xách balo lên thẳng phòng. Trân lon ton chạy theo kéo em lại nhưng kéo sao được em, em cứ phăm phăm đi lên phòng, bật máy tính lên chiến DotA. Trân ngồi bên cạnh dùng ngón tay chọc chọc vào em, rụt rè hỏi:
-Giận hả?
-Có gì đâu mà giận. - Em làm mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gai-den-o-cung-nha/2222706/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.